Page 154 - Cổ Nhi Tân Tiểu Truyện Danh Nhân Tôn Thất Thuyết
P. 154
Còn Chài Chu^èí
Cẩn là người rất can đảm và trầm tĩnh. Mỗi khi
ra trận đểu xông lên trước hàng tướng sĩ, trong chốn
mưa đạn vẫn đứng thẳng mình, mắt chiếu ống nhòm,
miệng ra hiệu lệnh, coi như ở chỗ không người.
Đóng quản ở đầu, ông cũng lo đào chiến hào
trước rồi mới nghĩ đến ăn uống.
Nhưng đến chiểu 4-9-1917, Pháp đem 500
binh trang bị liên thanh đại bác, chia hai mặt bắn vào
rẩt gắt.
Nghĩa binh kém khí giới, và không có tiếp viện.
Vả lại hàng ngũ có độ 300, trong số này chỉ đám lính
nhà nghê' cùng những tù chính trị là có kinh nghiêm
chiến trận, dám đương đẩu kịch chiến, còn lính mới
mộ thi hoặc ra hàng hoặc bỏ chạy ngay trong mấy
trận thử lửa đẩu tiên, thành ra dù chống cự anh dũng
cũng không lại: Đêm 4-9-1917 Đội Cẩn cho nghĩa
quần rút ra ngoài một phẩn, đến trưa 5-9-1917 ông
cùng tàn quần còn lại tháo lui nốt.
Đội Cẩn xếp đặt võng cáng để đưa Ba Quyến
đi theo nhưng Ba Quyến từ khước, không muốn anh
em chiến sĩ phải bận lòng vể mình trong khi chạy
giặc, và nói với Đội Cấn:
— Ông bắn cho tôi một phát đi, cho tôi khỏi
trông thấy lá cờ cách mạng của chúng ta bị giặc làm
hoen ố.
154
-----