Page 107 - Các Vị Vua Triều Lý
P. 107

ngác, bèn xúm lại hỏi han.  Vương thuật lại  giấc mộng,
        cảm thấy váng đầu nên đi nằm và sau đó ra đi vĩnh viễn.





            Đám  tang  của  Vương  rất  đông.  Tiếng  khóc,  tiếng
        kêu than thảm thiết. Hàng tuần sau dân chúng từ khắp
        các nơi trong châu còn kéo về thắp hương trên mộ Ngài.
        Từ trẻ đến già, ai ai cũng thực sự thương tiếc một người
        suốt cuộc đời đã hết lòng thương yêu và gắn bó với họ.
            Dân  gian  tin  rằng  không  phải  Vương  đã  mất  mà
        chính là Vương đã được Ngọc Hoàng thượng đế đưa về
        cõi bất tử.
            Đền  thờ  chính  của  Vương  được  lập  tại  xã  Bạch
        Đường, nơi Vương đã sống những ngày cuối đời. Còn. ở
        những nơi khác, rải rác khắp châu Nghệ An nhiều đền
        thờ nữa củng được lập nên. Ngày sóc, ngày vọng, ngày
        Tết, ngày giỗ,  dân chúng đều  đến thắp hương dâng lễ
        vật,  để  tưởng  nhớ  và  cầu  mong  Vương  làm  cho  mưa
        thuận gió hoà, mọi người an cư lạc nghiệp...
            Từ  đó  về  sau,  các  vua  nhà  Lý  hay  các  tướng  lĩnh
        mang quân đi đánh dẹp qua châu này, thảy đều mang
        hương hoa, lễ vật đến đền chính của Vương để xin âm
        phù. Người ta kể rằng bao giờ cũng thấy một kiệu rước
        bài vị của  Ngài  đi  trước hàng quân.  Trong những trận
         giáp  chiến  của quân  ta,  có  cả  tiếng binh  mã  vang  dậy
         trên trời như góp thêm thanh thế. Đó là Vương đã mang
         thiên binh trở về giúp quân ta chiến thắng.
             Đời Trần Thái Tông, niên hiệu Nguyên Phong, nhà
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112