Page 424 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 424
dung, sung sướng và cho đó là hạnh phúc. Thực chất cảm giác của bọn người đó
được nêu ra mà chúng cho là niềm hạnh phúc nhưng thực chất không phải thế.
Vì để có được hạnh phúc, hạnh phúc đích thực và đúng nghĩa của nó là khi
chúng ta có được một trạng thái cảm xúc tích cực, việc làm của chúng ta phải
hướng đến cái thiện, cái đẹp, cái chân tình thấm đẫm tính nhân văn chứ
không thể hành động để đẩy con người xuông vực thẳm, vũng bùn của tội lỗi
của cái xấu, cái ác là hành động phi nhân tính, phi đạo đức của một bọn người
độc ác nhẫn tâm như chúng ta đã nêu. Chúng ta lên án và nguyền rủa những
con người như thế, bọn người như thế. Vì hạnh phúc không thể xây dựng trên
nỗi đau của người khác mà hạnh phúc là; “Làm sao được tan ra. Thành trăm
con sóng nhỏ. Giữa biển lớn tình yêu. Để ngàn năm còn vỗ”, (trích Sóng -
Xuân Quỳnh). Đó mới là hạnh phúc đích thực là ước vọng chính đáng của con
người. Đúng như lời ngạn ngữ phương Tây đã nói: “Khi ta sinh ra đời, mọi
người đều cười nhưng riêng ta thì khóc. Nhưng ta phải sông như thế nào để khi
ra đi, mọi người đều khóc nhưng riêng ta vẫn mỉm cười”.
III. PHẦN KẾT BÀI
Ý nghĩa của đề bài trên là bài học vô cùng quý báu cho mọi người khi tìm
đến hạnh phúc. Hạnh phúc chỉ có được đó là niềm vui, sự thanh thản, niềm
sung sướng trong tâm hồn khi ý nguyện, ước nguyện đã trở thành hiện thực.
Không bao giờ xây dựng hạnh phúc, có được hạnh phúc trên nỗi đau của đồng
loại mà hạnh phúc chỉ có sự chủ động, tự nguyện thành tâm để cùng đồng cảm
chia sẻ trước nỗi đau khổ của người khác, của đồng loại cũng chính là cách để
chúng ta tìm thây hạnh phúc trong cuộc đời này.
B. PHẦN NGHỊ LUẬN VÃN HỌC: (4đ)
Đề bài: Trong truyện ngắn “Rừng X à N u” của nhà văn Nguyễn
Trung Thành có đoạn trích sau đây:
... “N ó h ấ t h àm r a h iệu thằn g lính to béo nhất. Chúng nó đ ã
chu ẩn bị sẵn cả. T hằng lính m ở túi se (bao đạn ) lấy ra m ột nhúm
g iẻ đ ã tẩm d ầu X à Nu. Nó qu ấn g iẻ lên mười đ ầu ngón tay TNÚ.
R ồi nó cầm lấy m ột cây lửa. N hưng thằn g Dục bảo:
- Đ ể đ ó ch o tau
Nó g iậ t lấy cây lửa.
TNú kh ôn g kêu lên m ột tiến g nào. Anh trỢn m ắt nhìn th ằn g Dục.
Nó cười sằn g sặc. Nó g í cây lử a lạ i sát m ặt an h:
423