Page 390 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 390

âm  mưu  thủ  đoạn  thâm  độc  của  thực  dân  Pháp  và  phát  xít  Nhật  đối  với  nhân
     dân ta lúc bấy giờ.
        -   Trước  nạn  đói  hoành  hành,  cái  chết  luôn  luôn  đe  dọa  rình  rập,  những
     người  lao  động  nghèo  họ  vẫn  yêu  thương,  chia  sẻ,  đùm  bọc:  “Lá  rách  biết  đùm
     lá  nát”  để  cùng  sống,  cùng  hướng  đến  cuộc  sống  mới  trong  niềmrìin  yêu  cách
     mạng.  Chứng tỏ  nhà  văn  đã  đi  sâu  vào  đời  sống nhân  vật  cùng hòa  nhập,  chia
     sẻ  trước  nỗi  khốn  khổ  của  tầng lớp  nhân  dân  lao  động  nghèo  và  tìm  thấy  ở họ
     những  phẩm  chất  đẹp  đó  là  tình  người,  tình  yêu  giai  cấp  cùng  khát  vọng  sống
     của con người  thấm  đẫm tính  nhân văn đã làm nên giá trị cho tác phẩm.

     II. PHẦN KẾT BÀI
        * về nghệ  thuật
        -   Đoạn  văn  miêu  tả  vừa  sinh  động,  vừa  hiện  thực.  Đi  sâu  vào  đời  sống  nội
     tâm  nhân  vật,  sử dụng từ ngữ thật gần gũi  với  cuộc  sống.  Xây  dựng tình  huống
     sống động,  kịch tính,  lôi  cuốn  người  đọc.
        *  về nội dung
        -   Thể  hiện  niềm  khao  khát được  sống,  khát vọng sống chính  đáng cùng ước
     vọng tìm  kiếm  một  mái  ấm  gia  đình,  một  hạnh  phúc  đơn  sơ bình  dị  của  những
     người  lao động nghèo thật đáng yêu biết bao.



     Đề tuyển  sinh  2:
     I.  PHẦN ĐỌC  HIỂU:  (3đ)
     A. Anh  (chị),  đọc  những đoạn thơ dưới đây và giải thích các  câu hỏi
        sau:  (l,5đ)
                      Con  nhớ anh  con  người anh  du kích
                      Chiếc áo nâu anh  mặc đêm công đồn
                      Chiếc áo nâu suốt một đời  vá rách
                      Đêm cuối cùng anh gửi lại cho con
                      Con  nhớ em con  thằng em  liên  lạc
                      Rừng thưa em  băng,  rừng rậm  em chờ
                      Sáng bản Na,  chiều em qua bản Bắc
                      Mười năm  tròn  ! chưa mất một phong thư
                      Con  nhớ M ế! lửa hồng soi  tóc bạc
                      Năm con đau Mế thức một mùa dài
                      Con  với Mé không phải hòn  máu cắt
                      Nhưng trọn  dời,  con  nhớ mãi ơn  nuôi.
                               (Trích bài thơ  “Tiếng hát con tàu" của nhà thơ Chế Lan Viên)


                                                                                3 89
   385   386   387   388   389   390   391   392   393   394   395