Page 38 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 38
cho việc ghi danh vào cao học. Do đó tôi đã phải thuyết
phục trường Griffith là tôi sẽ đậu đại học suôn sẻ và đủ
khả năng theo học bằng cao học quản trị khách sạn và
du lịch. Kinh nghiệm làm việc trước đây ở Khách sạn Đệ
Nhất và Khách sạn Travelodge ở Warick Farm, cộng thêm
các hoạt động ngoại khóa khá ấn tượng của tôi trong
suốt thời gian ở nội trú đã thuyết phục được nhà trường.
Nhiều bạn bè cùng lóp đã trố mắt hỏi tôi “cậu có điên
không?” vì ai cũng muốn chấm dứt ngay việc học hành
để nhảy ra đi làm, kiếm tiền, xây dựng sự nghiệp. Nhiều
đứa còn nói là thêm một ngày nữa thôi cũng chịu không
nổi. Tôi nghĩ mình đã qua đến đây mà dừng lại ở tấm
bằng cử nhân thì phí cơ hội quá, vả lại đến bây giờ tôi
mới bắt đầu thấy thích học thật sự. Đúng là trong cái rủi
có cái may, trong cái dở có cái hay. Chuyện tôi học hành
trầy trật ở đoạn đầu của cuộc đời lại vô tình giúp tôi có
cái năng lượng mới mẻ và niềm hứng khởi ở đoạn sau,
đoạn mà sẽ để lại dấu ấn quan trọng hon cho sự nghiệp
sau này. Không ai hỏi đến việc tôi được bao nhiêu điểm
thời trung học hay trượt đại học lần đầu ra sao mà chỉ
biết đến tấm bằng đại học tại ức và những học vị cao hon
nữa sau này. Tôi học một mạch lấy bằng cao học quản
trị du lịch và khách sạn không có gì khó khăn, ngoài một
sự cố bên ngoài nhà trường mà tôi sắp kể tiếp.
Thời gian học cao học tôi không còn túng thiếu nữa,
nếu không muốn nói là có chút dư dả do tiết kiệm được
từ số tiền mà mẹ tôi chu cấp. Tôi không còn phải làm
38 • Bâu trời không chỉ có màu xanh