Page 183 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 183

184                                   Bài học để trở thành triệu phú


              "Anh...  Anh..."  John  lắp  bắp  “Anh  chỉ  muốn  gặp  em  lần  cuối
           để  nói  với  em...  để  nói  vói  em  rằng  anh  đã  bỏ  em  không  phải
           vì...  vì  anh  không  còn  yêu  em.  Anh  bị  bệnh,  anh  nghĩ  không
           thê  chũa được...  Anh  bị  liệt...  và anh  không  muốn  em  phải  nặng
           lo  cho  một  người  chồng  tàn  tật..."
              Trong  một  thoáng  nàng  nghi  ngờ.  Anh  ấy  nói  đúng  không?
           Nàng  nhìn  thẳng  vào  mặt  John  và  thây  rằng  chàng  không  nói
           dôi,  rằng  chàng  rất  khủng  hoảng  và  đau  khô  vô  cùng.

              Một  nguòi  chồng  tàn  tật!  Vậy  là  chàng  đã  muốn  lây  nàng!
           Chàng  đã  ra  đi  không  phải  vì  ghét  bỏ  nàng.  Cuối  cùng  nàng
           đã  hiểu  ra  sự  hiểu  lầm  tai  hại  đã  chia  cách  hai  nguời.
              Động  cơ của  chàng  thật  là  cao  thượng và  trong  sáng.  Nàng
           cảm  thấy  choáng váng và  mắt  nàng  ngân  lệ.  Nhưng  đã  trễ  rồi.
           Sô  phận  đã  đẩy  đua  họ.  Sô  phận  thật  tàn  nhẫn.

              Nàng  mói  đẹp  làm  sao  trong  tà  áo  cưới!  John  thầm  nghĩ.
           Nàng  đẹp  hơn  bao  giờ  hết,  với  mái  tóc  hạt  dẻ  tỏa  sáng  sau
           mạng  luới  mỏng.  Mắt  nàng  sao  mà  xanh  thế,  sáng  thế.  John
           buồn  rầu  tự  nhủ  mình  phải  ra  đi.
              "À,  anh...  anh  phải  đi...  Anh...  anh  chúc  em  mọi  điều
           hạnh  phúc".

              Nàng  muôn  nói  nàng  vẫn  yêu  chàng,  nàng  vẫn  luôn  nghĩ
           đến  chàng.  Nhung  không  đuợc;  Louis  đã  quá  tử tế.  Nàng  phải
           mạnh  dạn  lên  và  phải  chông  lại  sự  cám  dỗ.

              về  phần  mình,  John  cũng  muôn  ôm  nàng  vào  lòng  để  hôn
           nàng  lẩn  cuôi  trước  khi  phải  xa  nhau  mãi  mãi.  Nhung  không
           thể  được.  Nàng  đã  mặc  áo  cưới,  nàng  đã  có  mang...  có  biết
           bao  nhiêu  phiền  toái,  có  biết  bao  nhiêu  trở  ngại...
   178   179   180   181   182   183   184   185   186   187   188