Page 154 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 154
Thương lượng 155
nay. Ảnh của nàng xuất hiện trên trang bìa của tất cả các tạp
chí và nàng đã thu được trên năm triệu đôla tiền ảnh một cách
xứng đáng.
"Ỏ, cô Johnson, tôi... Vâng dĩ nhiên. Cô không thể đến cuộc
hẹn lúc bảy giờ với ông ivanovitch ư? À, không sao. Ông ấy
đã dành trọn buổi tôi cho cô. Vậy thì tám giờ được không? vẫn
chỗ cũ nhé? Vâng, được, tôi dã ghi rồi đây. Chỗ cũ, ô, nhân
đây tôi muôn nói là tôi rât thích tâm ảnh mói chụp của cô. Cô
xử sự rất đúng khi từ chối tiếp tục cặp bố với ông ta, dù ông
ta đã tặng cô cả một chiếc xe lộng lẵy và một mớ thẻ tín dụng.
Ồng ta không bao giờ chịu lấy cô đâu. Vâng, vâng tôi hiểu, xin
lỗi, tôi biết cô rất bận. Tôi sẽ bảo cho ông ầy biết ngay".
Vừa nói, cô ta vừa viết trên một mảnh giây hồng. Sau khi
chuyên dữ kiện vào máy vi tính, cô ta vứt mảnh giây đi.
John phải đợi thêm ba tiếng ruỡi đồng hồ nữa. Mỗi phút chờ
đại như càng kéo dài vô tận. Khoảng tám giờ hon cô Ford gác
ống nghe và thông báo, "Ồng Ivanovitch sẽ gặp ông bây giò".
"Cuối cùng rồi mới gặp!" John chỉ còn biết bình luận như thế.
Cô thư ký mở cửa vào văn phòng cho John, rồi đóng lại ngay
sau khi chàng lăn xe vào. Đó là một phòng liên kế, phô trương
lòe loẹt, không được đẹp lắm, theo như John nghĩ.
Nhưng điều làm chàng chý ý nhất là cái vẻ ngoài rát bất
binh thường của Ivanovitch - Ông ta lùn chưa đến thước rưỡi
nên có vẻ như lọt thỏm vào cái ghế bành bọc da đen và hoàn
toàn bị khuất trong làn khói thuốc dày dặc. Nhà sản xuất đeo
một chiếc cà vạt lớn che hết cả thân mình, mái tóc muôi tiêu
ở độ tuổi năm mươi được cắt chải theo kiểu nhà binh, đang