Page 12 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 12
Lạc lõng 1 3
"Vâng, rảnh" John đáp.
Lúc nào cũng vậy. Vì chàng không có vợ con gia đình bận
rộn, nên lão chủ cho rằng cuỏi tuần chàng nên làm thêm ngoài
giò, cả buổi tôi lẫn ngày nghỉ, cứ như thể chàng chỉ đam mê
có công việc quảng cáo.
Chàng có cảm giác phải bỏ đi ngay. Nhung không được.
Chàng không có dự án nào khác, và chàng cũng chang có tiền
đê làm gì khác. Trên thục tế, chàng đã nạ lút đầu.
Nhiều tháng nay chàng không dùng đuạc thẻ tín dụng đã
quá nọ của mình.
Chiều đó, việc đầu tiên John làm khi ròi công ty là kiếm
tò báo dò xổ sô, mà buổi sáng do vội va chàng đã quên khuấy.
Lại không trúng. Chàng vứt vé sô cũ đi và mua thêm hai vé
mói. Chàng cô tập trung điền các con sô như thể chàng có thê
ảnh hưởng đến vận may của mình. Rồi chàng về nhà, nách ôm
chồng hồ so dẩy cộm của nhũng khách hàng người Nga, ngán
ngẩm trước viễn cảnh phải làm việc suôt những ngày cuôi tuần.
Mầy tháng nay John vẫn thường đau khổ bải cái "hội chứng
cuối tuần" này. Tuần rồi có quá nhiều công việc nên chàng
không có thời gian đê nghĩ về đòi mình, về việc chàng vẫn
chưa có gia đình riêng ả tuổi ba mưoi hai này, không vọ
không con không cả thân hữu, chỉ rặt những người giao tiếp
qua công việc tại công ty. Tuần tiếp tuần trôi qua đê cho
chàng một cảm giác trông vắng và đau khổ. Cái cảm giác thật
thật hư hư về cuộc sông bất bình thường của mình đã dằn
vặt chàng mầi. Điều chàng cần, điều chàng thật sự cần, là một
sự thay đôi sâu sắc.