Page 8 - Bài Học Để Trở Thành Triệu Phú
P. 8
Lạc lõng 9
Chàng bồn chồn bập bập điếu thuốc, cô tìm cảm hứng sáng
tạo đang rong choi đâu đó. Nhung tâm trí chàng hoàn toàn trống
rỗng, cứ như là chàng đã vắt cạn khả năng sáng tạo và tuởng
tượng từ lâu rồi. Chàng xem lại nhũng mẩu ghi chép trong suôt
tuần rồi, bao nhiêu là trang giấy ghi vắn tắt các đoạn văn, tựa
đề, đối thoại. Không ỷ tuởng nào bật ra. Nhũng hạt mồ hôi li
ti rịn trên trán. Phải có câu gì chứ, nhanh lên. Thật nhanh.
Louise vừa bưng tách cà phê đen bôc khói vào phòng thì
lão chủ Bill Gladstone, và theo sau lao là James Gate, cũng vừa
sải chân tới. Thấp lè tè và hói trụi, lão Gladstone có một năng
lực phi thường, toát ra thành nhũng tia chóp dữ dội trong đôi
mắt xanh nhỏ xíu của lão.
"Anh ỏ đâu ra vậy, john? Anh có biết mầy giò rồi không"
lao nói đôp chát, tay gõ gcxvào đồng hồ của mình. "Anh tính
giõn mặt ỏ đây hả? Vụ này là ba trăm ngàn đô la đó. Công
ty không thể để tuột mất. cả anh cũng vậy", lao nói thêm thoáng
vẻ đe dọa: "Nào cho tôi coi anh đã làm được những gì".
John chưa kịp trả lòi, thì lầo chủ đã chồm xuống tập hồ so,
nhìn chòng chọc vào tấm hình chụp đôi nam nữ. Vừa ngạc nhiên
vừa hốt hoảng, lầo hét lên: "Thuyết minh đâu? Tỏi không hiểu
gì cả. Hai phút nữa là họp rồi!".
'Tôi chưa chac lam" john nói, tay chìa ra các trang ghi chép.
Gladstone liếc các trang ghi chép một cách cảnh giác, hàng
chục trang đặc kín nét chữ rõ ràng của John, và gầm lên "Anh
muôn tôi làm gì với nhũng cái này?"
James Gate, một gã rất đẹp trai có mái tóc vàng óng, và cặp
mắt xanh lo, cao hon Ịohn một cái đầu, bước tới nhìn vào tác