Page 60 - Bác Của Chúng Ta
P. 60

Những người lao động ta ở Paris và ở các tỉnh mặc
      dầu  một  số lớn  không biết  đọc,  cũng  bí  mật  gửi  tiền
      quyên góp cho báo.

           Phần lớn những sinh viên ở Paris sợ tờ Người cùng
      khổ,  không  phải  vì  họ  ghét,  nhiều  người  lén  đọc báo
      Người cùng khô, nhưng vì họ sợ bị liên lụy.
           Từ  ngày  có  những  yêu  sách  Việt  Nam,  rồi  đến
      việc thành lập Hội Liên hiệp Thuộc địa và xuất bản tờ
      Người cùng khố, các sinh viên thuộc địa bị kiểm soát
      nghiêm ngặt.

           Một hôm, con trai của luật sư Bùi Quang Chiêu đến
      tòa báo, đặt lên bàn năm quan và nói: "Quyên cho báo"
      rồi chạy biến đi như bị ma đuổi.

           Còn ở các thuộc địa, nhất là ở Đông Dương, ai đọc
      Người cùng khô’ đêu bị bắt. Mặc dầu tất cả những khó
      khăn ấy, tờ báo vẫn ra đều. Đây là một luồng gió mới
      thổi đến nhân dân các nước bị áp bức.

           Việc xuất bản tờ Người cùng khố là một vố đánh
      vào bọn thực dân. Lập tức có lệnh cấm không cho tờ báo
      vào các thuộc địa. Nhưng anh Nguyễn không chịu thua,

      anh nhờ thủy thủ có cảm tình chuyển báo đi các thuộc
      địa và dùng nhiều cách bí mật khác.
           Mùa đông ở Paris rất lạnh. Tuyết rơi trắng xóa. Mỗi
      buổi  sáng  trước khi  đi  làm,  anh  Nguyễn  đê  một  viên

      gạch vào lò bếp của khách sạn, chiều đến, arửi lấy viên


                                  59
   55   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65