Page 64 - Bác Của Chúng Ta
P. 64
quốc, tố cáo tội ác của thực dân, ở Pháp điều đó không
phải là phạm tội, dù ở Đông Dưcmg, đó là một tội đáng
tử hình.
Mặc dầu nguy hiểm, anh Nguyễn vẫn muốn trở
về nước. Bây giờ, anh Nguyễn tạm hiểu cách tổ chức
và tuyên truyền. Anh Nguyễn luôn nghĩ và mơ đến Tổ
quốc mình.
Theo lệ thường, cứ đến chiều thứ bảy, những đồng
chí Sénégal, Maroc, Algérie, Madagascar, v.v... đến tòa
báo Người cùng khô’để thảo luận về những bài viết cho
SỐ báo sau. Ngày hôm ấy, họ thấy tòa báo đóng cửa.
Họ gõ cửa, không thấy ai trả lời. Người ta bắt đầu ngạc
nhiên và bàn bạc.
- Có lẽ anh Nguyễn ốm chăng?
- Không, nếu anh ốm thì anh đã báo cho chúng ta biết.
- Hoặc bị bắt chăng?
- Không thể. Chúng nó không dám làm như thế
ờ Paris.
- Có lẽ anh bận đi việc gì!
- Anh Nguyễn sẽ để lại cho chúng ta một chữ.
- Anh Nguyễn thường làm như thế.
- Như vậy chúng ta đợi một lát.
- Không cần. Chúng ta đến nhà ông Bloncourt.
Anh Nguyễn thường đến nhà ông Bloncourt. Bà
63