Page 43 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 43
Chưa đầy một tháng sau, chị Năm lo mướn được một căn phố bên
hông chợ, rộng chín thước vuông tạm đủ mở tiệm may thêu. Niểm
vui thật không sao diễn tả nỗi khi được má mua cho máy may Singer
có hình con tắc kè dưới chân máy. Tôi thấm nghĩ, việc làm ăn mà có
cơ phát đạt thì công tác chắc tiến triển thuận lợi.
Đoán trước tôi mới ra làm ăn, hẳn không khỏi bỡ ngỡ, nên anh Năm
giới thiệu chị Tư Ngoạt một người bạn có tiệm may bên kia đường
nhờ giúp đỡ tôi. Chị Tư lớn hơn tôi vài ba tuổi, người trầm tĩnh, nói
năng duyên dáng, giao tiếp khéo léo. Anh Năm còn dặn thêm:
- Dì mới ra làm ăn chưa quen biết ai, tôi có gởi gắm chị Tư coi dì
như em trong nhà, có gì bảo ban nhau, dì đừng ngại.
Ngừng một chút rồi anh Năm nói nhỏ:
- Chị Tư Ngoạt là tù chính trị vừa mới mãn hạn vể đây sinh sống để
nhận công tác trở lại.
Tôi xem chị Tư như chị ruột. Chị dẫn dắt tôi trong công tác thực tế
như tổ chức cơ sở mới, tranh thủ tề xã để họ làm ngơ, không dòm ngó
theo dõi người của ta, liên lạc với các cơ sở trong vùng để truyền đạt
chỉ thị, nghị quyết...
Tôi ráng lo may thêu cho vừa lòng khách để kiếm tiển làm ăn sinh
sống như người dân thường và cũng có thêm tiển đóng góp mua giấy
mực in tài liệu.
Vào giữa tháng tám năm 1936 anh Năm đem về một xấp tài liệu
dịch từ mấy tờ nhựt trình’ tiếng Pháp bảo hai chị em đọc, và còn nói
thêm:
- Còn có nhiều bài hay lắm, nếu ta phổ biến được rộng rãi thì tốt
biết bao, viết bằng tiếng Pháp thì phải dịch ra chữ quốc ngữ, mà ta lại
không có người, khó khăn phức tạp lắm!
Tôi rất say mê đọc tin tức vể các phong trào đấu tranh tại nhiều
địa phương đòi dần sinh, dân chủ, đòi đại xá tù chính trị đang lên rất
mạnh. Đặc biệt có một tài liệu rất hấp dẫn, đó là lời kêu gọi mở Đông
1. Tờ báo ở Nam bộ được gọi là “nhựt trình”.
42 HỐI ỨC NGÔ THỊ HUỆ