Page 41 - Nhân Vật Lịch Sử Tiêu Biểu
P. 41
bèn lệnh cho chở sang kinh đô Tràng An để chúng thưởng thức.
Đây là một gánh nặng cho nhân dân vì đường xa, vải nặng, ăn
uô"ng kém, người đi thì có, người về thì không. Năm 722, đến lượt
bị bắt đi gánh vải nộp công, ông kêu gọi mọi người bỏ vê quê, rèn
vũ khí, phất cò khởi nghĩa, lấy Sa Nam (Nam Đàn) làm căn cứ,
đóng đại quân ở núi Vệ, xây chiến lũy vững chắc. Quân nhà Đường
kéo lên đàn áp. Nghĩa quân đánh tan giặc, rồi suy tôn ông làm
vua, tục gọi là Mai Hắc Đế, đóng đô ở Vạn An. Sau khi ổn định
tình hình, ông đem quân đánh ra Giao Châu, viên Đô hộ phải bỏ
thủ phủ Tông Bình (nay là Hà Nội) chạy vê Trung Quôc. Đất nước
ta hoàn toàn được giải phóng.
Vua Đường vội sai tướng Dương Tư Húc đem đại quân sang
đàn áp. Nghĩa quân không chông nổi, thành Vạn An thất thủ. Mai
Thúc Loan chạy vào rừng, rồi mất. Cuộc khỏi nghĩa do Mai Thúc
Loan lãnh đạo tuy bị th ất bại, nhưng đã góp phần làm suy yếu
chính quyền đô hộ trên đất nước ta. Đặc biệt, cuộc khỏi nghĩa
không chỉ dừng lại ỏ sự phản kháng trong phạm vi một huyện
thành mà đã tiến tới giải phóng cả Giao Châu và thủ phủ Tống
Bình, “chiếm giữ châu... bên ngoài liên kết vói người Lâm Âp,
Chân Lạp”1.
Phùng Hưng (BốCái Đại Vương)
Phùng Hưng là lãnh tụ một cuộc khởi nghĩa lớn chống ách đô
hộ của nhà Đường. Ông quê ở Đường Lâm, Châu Giao (hiện nay
thuộc thị xã Sơn Tây, Hà Nội), “có sức khỏe, có thê vật trâu, đánh
hổ”2. Ong cha họ Phùng đòi đòi làm quan lang ở châu Đưòng Lâm,
nhà giàu, có uy tín lớn đối vối nhân dân quanh vùng. Do chính
sách hà khắc của quan đô hộ nhà Đưòng, klioảng năm 766, Phùng
Hưng tự xưng là Đô Quân, cùng các em là Phùng Hãi, Phùng Dĩnh
l, 2. Viện Khoa học xã hội Việt Nam: Đại Việt sử ký toàn thư, Sđd, t.I,
tr. 190, 191.
43