Page 18 - Xoa Bóp Bàn Tay Chữa Bệnh
P. 18
tại chân núi Hoa Sơn, ông là “Trần Đoàn lão tô” mà
trong tiểu thuyết thần thoại miêu tả là “pháp thuật vô
biên”. Ông không phải là vị thần tiên đã ngủ một giấc
800 năm mà ông là một nhà trí thức tinh thông dịch lý,
giỏi hà lạc, khéo xem tướng, thông y lý, hiểu thiên tinh,
thấu địa đạo, v.v... trong Tống sử có truyện ký viết về
ông, sách tra cứu như Từ Nguyên, Từ Hải đều giới thiệu
vắn tắt về ông. Trần Đoàn từng cùng Từ Tử Bình
nghiên cứu môn thuật sô và đã lập ra cách đoán mệnh
theo tử vi đẩu số và Hà lạc lý số’, vẫn được lưu truyền tới
ngày nay.
Ngoài ra, về tướng học, ông từng,soạn ra sách May
thần tướng, trong đó ghi chép đặc điểm vân tay của
những nhân vật cổ xưa và cả Lưu Bang, Hạng Vũ. Có
thể thấy muộn nhất ỏ thời Tống, người ta đã bắt đầu
sưu tập, phân tích và nghiên cứu vân tay một cách rộng
rãi, phải theo nhiều ý nghĩa khác nhau tuy có nhiều chỗ
mê tín không thực nhưng với việc ghi chép vân tay thi
đúng là chuẩn xác thực sự, có sự phân tích mốỉ liên
quan giữa các bộ phận cơ thể với tình hình sức khỏe con
người - thời xưa có câu tục ngữ: “Thầy tướng hẳn là
lương y”. Qua câu nói này có thể thấy, khi các phương
pháp điều trị khác hưng thịnh thì xem tưống tay không
độc lập phát triển một mình, mà nó nằm giũa y học và
tướng học, thời đó, từ xem “tướng tay” đã được sử dụng
rộng rãi. Môn xem tướng tay đã bao gồm chẩn đoán
bằng tay, cũng bao gồm cả qua xem vân tay mà biết
được tính cách, khí chất, vận mệnh con người (trong đó
có nhân tô đoán mò, xem mò nhưng không hoàn toàn
như vậy, vấn đề này sẽ bàn ở chuyên mục khác) nhưng
chủ yêu là nói về điều thứ nhất.
12