Page 239 - Văn Hóa Ứng Xử Việt Nam Hiện Nay
P. 239
Nguyẻn Thanh Tuân
trường thiên nhiên, và về mối quan hệ thống nhất giữa
ứng xử vối môi trường thiên nhiên, môi trường xã hội và
bản thân mỗi người. Việc phối hỢp giữa ngành văn hóa, với
các ngành, đoàn thể trong việc xây dựng, thực hiện nếp
sống văn minh công cộng tại nhà ga, bến xe, rạp chiếu
phim, sân vận động v.v... còn hạn chế. Chưa cụ thể hóa
Luật bảo vệ môi trường thành những điều khoản quy định
việc ứng xử với môi trường trong quá trình xây dựng các
mô hình văn hóa ở đô thị. Chính quyền và cấp ủy các cấp
chưa thường xuyên trực tiếp chỉ đạo phôi hỢp các phong
trào văn hóa trong cuộc vận động "Toàn dân đoàn kết xây
dựng đòi sống văn hóa"; chưa xác định rõ trách nhiệm chủ
trì, phôi hỢp của mỗi ngành, đoàn thể đôl với từng phong
trào văn hóa trong cuộc vận động này, nhất là các phong
trào chủ chổt đã được Ban chỉ đạo cuộc vận động cấp
Trung ương xác định. Do các ngành, đoàn thể có vị thế
ngang nhau, độc lập vói nhau, vì thế nếu không có cơ chê
xác định rõ vai trò chủ trì, phôi hỢp sẽ rất khó khăn trong
việc phôi hỢp thực hiện cuộc vận động "Toàn dân đoàn kết
xây dựng đòi sốhg văn hóa", trong đó có điều tiết văn hóa
ứng xử. Trong quá trình điều tiết văn hóa ứng xử, chưa
chú ý tới vai trò tham gia tích cực của các cơ quan, doanh
nghiệp, trường học đóng trên địa bàn và cũng chưa chú ý
vai trò của các vị có uy tín trong địa bàn dân cư (người cao
tuổi, chức sắc tôn giáo, doanh nhân...). Chất lượng của các