Page 193 - Triệu Phú Khởi Nghiệp Từ Hai Bàn Tay Trắng
P. 193

Trlệiv Ị^hci kkởi n^híệỊy tit ItAÌ bàiv tay tTMi^


              Sáng  sớm  ngày  hôm  sau,  Khoái  Tường  đến  kiểm
          tra  thấy  bậc  cửa  đã  bị  chặt  đi  một  đoạn,  ông  ngạc
          nhiên  tột độ  và  vô  cùng hoảng hô’t vì việc này có  thê
          bị  khép  vào  tội  chết!
              Tại  thời  điểm  đó,  không  thể có  loại  gỗ  nào có  thế
          thay  thế được, hơn  nữa ngày phải hoàn  thành đã  cận
          kề,  không thể nào  suy  chuyển  được.

              Sau  một  ngày  đêm  mât  ăn  mât  ngủ,  cuối  cùng
          ông  đã  nghĩ  ra  một  biện  pháp:  Đã  đến  mức  này  thì
          phải  chặt ngắn đocỊn còn  lại cho cân xứng với bên kia,
          hai  bên  bậc  cửa  mỗi  bên  làm  một  cái  rãnh  nhỏ,  như
          vậv  tạo  thành  một  "bậc  cửa  lưu  động".
              Đến  ngày  hoàn  tâ't,  Minh  Thành  Tổ  cùng  các  bá
          quan  văn  võ  trong  triều  đến  thị  sát  công  trình,  nhìn

          thấy  trên  bậc  cửa  không  chỉ  trạm  khắc  hai  đóa  hoa
          mẫu đơn màu sắc sặc sỡ, lộng lẫy nguy nga; phía trên
          còn  trạm   trổ  hai  con  sư  tứ  nhó,  sống  động  như  thật
          làm  ai  nhìn cũng  thấy  vui  mắt.
              Có  một điều làm  người  khác không hề  ngờ tới, đó
          là  bậc cửa có  thể lắp vào hoặc tháo ra  tùy ý, như vậv
          xe  ngựa,  kiệu  đều  có  thể  đi  thẳng  vào,  vô  cùng  tiện
          lợi.  Minh Thành Tể xem xong vô  cùng hài  lòng đắc ý

          và  lệnh ban  thưởng  hậu  hĩnh cho  Khoái Tường.
              Khoái  Tường  bị  dồn  vào  trong  hoàn cảnh  đại  cục
          dã  dịnh sẵn, không có  dường lùi, cũng không thê nào
          khoanh  tay  chờ  chết  nên  lại  thcành  ra  "cái  khó  ló  cái




                                  - 194  -
   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198