Page 25 - Tín Ngưỡng Cư Dân Ven Biển Quảng Nam
P. 25
.
bằng mã não và đặc biệt là khuyên tai hai đầu thú (một
chê phâm đặc thù của Sa Huỳnh) đã nói lên sự lan toả ảnh
hướng của văn hoá Sa Huỳnh, của sự buôn bán và giao lưu
kinh tế văn hoá của cư dân Sa Huỳnh đến vùng Đông Xam
A lục địa và hải đảo. Xgười Sa Huỳnh cổ ỏ thời đại kim
khí, ngoài làm nông, còn làm nghề thủ công, và lại biết kết
hỢp nghề nông với nghề rừng, nghề biển. Họ đã có quan hệ
trao đổi với người Việt cổ ỏ phía Bắc và người Phù Xam cổ
ở phía Xam, và những cư dân khác ỏ đất liền, hải đảo.
Phát hiện khảo cổ học mới đây cho thấy có sự đan xen giữa
văn hoá Đông Sơn ở phía Bắc và Sa Huỳnh ở phía Xam
thòi kỳ này. x^hững bằng chứng khảo cổ cũng cho thấy
người Sa Huỳnh không những hướng ra biển (mà hoa văn
biểu tưỢng biển "mép vỏ sò" là một minh chứng) mà còn
vươn lên núi, lên cao nguyên, và vượt ra cả lãnh thổ của
mình để nôi kết với "không gian xã hội" rộng lớn, thông
qua việc quan hệ, giao lưu với các tộc người X’am Á cổ ở
vùng Đông X"am Bộ, ở miền nội địa Thái Lan và miền hải
đảo Thái Bình Dương [165, tr.l09],
Chủ nhân của văn hoá Sa Huỳnh là cư dân nói ngôn
ngữ X"am Đảo, được coi là tổ tiên của người Chăm sau này.
Xhư một số vùng khác của Đông Xam Á, cư dân Sa Huỳnh
"đã tiếp thu và ảnh hưởng khá sâu sắc văn hoá Ân Độ,
thông qua con đường buôn bán và truyền bá Ân Độ giáo".
Bộ phận nói ngôn ngữ X’am Đảo dọc biển Trung và Xam
Trung Bộ đã "bản địa hoá văn hoá Ân Độ", trở thành người
- 2 5