Page 98 - Sa Mạc Kì Diệu
P. 98

Bén rễ ở Engebei


         Vương Minh Hải được gọi là “công dân đầu tiên” của Engebei. Ban đầu, anh
     ấy là Phó Tổng Giám đốc của Tập đoàn Ngạc Nhĩ Đa Tư. Để tìm đủ nguyên liệu
     sản xuất  lông cừu, Vương Minh Hải tìm cơ sở trồng cỏ nuôi cừu ở khắp nơi. Mùa
     xuân năm 1989, anh ấy dẫn đầu nhóm tình nguyện viên đầu tiên đến Engebei. Để
     khảo sát địa hình, trên lưng là lương khô và bình nước, họ liên tục vất vả bôn ba.
     Ban ngày bị ánh nắng Mặt Trời chiếu cho đến tróc da, buổi tối đi qua những đụn
     cát lạnh đến run người, gặp phải trời mưa to, quần áo ướt sũng, nhưng vẫn kiên
     trì khảo sát.

         Họ dùng  120.000  nhân dân  tệ  mua  20.000  héc-ta  sa  mạc,  gieo  hạt cỏ,  dâm
     mầm cây. Engebei hổi đó, không có cây, không có cỏ, gió cát cuộn lẫn vào nhau.
     Thò tay ra không nhìn thấy nổi năm ngón tay.  Thường là những cây và cỏ vừa
     trồng xuống liền bị một trận gió cát chôn vùi mất. Vì thế lại trồng, rồi lại bị lấp
     mất, rối lại trồng! Con người và sa mạc đọ sức giữa sinh và tử. Vương Minh Hải
     không chịu thất bại, anh ấy làm việc không quản ngày đêm, dẫn đầu một nhóm

     những người lập nghiệp không chịu lùi bước, chiến đấu ở Engebei.
         Do làm việc quá sức, Vương Minh Hải bị bệnh. Phần lớn cơ tim của anh bị tắc
     nghẽn. Anh ấy nằm trên giường bệnh của bệnh viện Yikezhaomeng, hôn mê bất
     tỉnh năm ngày năm đêm. Hàng ngày, nhiều nhóm người đến bệnh viện thăm anh,
     trong phòng bệnh bày đầy hoa tươi.

         Vương Minh Hải nằm trên giường bệnh khi mở mắt ra, chỉ nhìn thấy một
     ông lão đứng trước giường, trên người ông lão này mặc chiếc áo bông dày, trời rét
     khiến cho cái mũi của ông lão lạnh đỏ hết cả lên, “hít, hít” và nước mũi đang chảy
     ra.  ông  lão  ấy tên  là  Masahide  Toyama,  một  chuyên  gia  người  Nhật  tự  xung

     phong đến giúp Trung Quốc trị cát. ông lão nói: “Nghe nói anh bị ốm, tôi từ Nhật
     Bản bay sang đây để thăm  anh!”  -  ông lão xúc động nắm  chặt  tay của Vương
     Minh Hải.
         Nhìn thấy mọi thứ trước mắt, một luồng hơi ấm truyền từ tay vào đến tim của
     Vương Minh Hải, mắt anh đẫm lệ. Một Vương Minh Hải đã từng “chết” một lần
     thì còn có gì không nỡ từ bỏ. Sau khi khỏi bệnh, Vương Minh Hải quyết tâm cắm
     rễ ở Engebei, anh ấy từ bỏ chức vụ Phó Tổng Giám đốc Tập đoàn Ngạc Nhĩ Đa Tư,

     một lòng một dạ trị cát.


     98
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103