Page 37 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 37
n^uycn Khấc Xưcniậ
Chủ làng lo mọi việc. Lo mở rộng làng, lo cho
làng thêm người, thêm của. Cái lo nhất lúc này là lo đối
phó với kẻ thống trị dị tộc.
Trên chiếc bản đổ ở huyện trị An Đông, giặc ghi
“An Biên trại” và chúng tìm đê'n trại An Biên.
Có phải từ nay trai làng lại phải lui tới ở năm ở
tháng trên các hòn đảo xa vắng để mò ngọc trai, săn cá
biển và tìm san hô, sò huyết nộp cho kẻ thù?
Có phải từ nay trai làng phải leo lên những vách
đá cheo leo heo hút chìa ra biển để bắt những ố yến vể
cho giặc tiệc yến phè phỡn với nhau trên xương máu
của dần mình?
Có phải từ nay lại phải nộp lúa nộp mình cho
giặc? Và những ai sẽ phải rời bỏ An Biên đi theo đoàn
cống phẩm vượt nơi “phán mao cỏ rẽ” vê' tới Tràng An?
Bọn chúng sẽ lại mò tới An Biên, nhâng nháo,
hạch sách, nạt nộ, tìm cách vét của hiếp người!
Con trăng mùa xuân treo cao trên bầu trời yên
tĩnh gọi nước triểu lên. Triểu dâng ào ào cuộn sóng xô
bờ. Đêm rộng vang tiếng biển. Tiếng biển cả đẩy ngập
không gian...
Lòng Lê Chần lúc này còn xao động hơn biển lớn.
Lê Chân vừa là người chủ làng lại vừa là người thủ lĩnh.
Khi nàng mới lẩn đẩu đặt chân tới đây, nàng chỉ gặp
biển lớn và cát trắng. Ngày nay An Biên đã có lúa có
37