Page 31 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 31

nậuycn Khấc Xưcniậ


              Người  của  biển  là  một  anh  con  trai  lực  lưỡng,
         trán có một vết sẹo nằm chéo từ chân tóc bên phải tới
         đầu lông mày trái. Tay người ấy có dây buộc, loại dây
         chão dùng buộc thuyến lớn. Một bên chân hơi teo. Khi
         người ấy bắt hơi lửa ấm, mở mắt ra nhìn xung quanh,

         cặp mắt đen thẳm ngơ ngác, đượm vẻ lo sợ.
              Mọi  người vứt  thêm  cành  khô  vào  đống  lửa,  lửa
         bốc cao, lửa nhảy nhót và mọi người đểu thấy vui. Chàng
         là một trong số những người bị bắt đi mò ngọc trai,  đi

         đánh cá mực và tìm san hô cho chúng.  Họ đang làm ở
         đảo Ngọc, và tám người lừa khi biển động và gió mùa từ
         phương Đông Bắc thổi vể đã rủ nhau trốn trong đêm qua.

              Lê Chân bảo mọi người xung quanh;
              -  Hãy đưa  người  của  biển vể làng của chúng ta.
         Anh ấy sẽ ở lại và là người của làng!

              Làng mới chưa có tên. Từ ngày làng đặt chiếc cột
         đẩu tiên trên nển cát cho tới hôm nhận được người của
         biển đưa vào vừa tròn ba tháng. Tối hôm đó, làng họp
         nhận người mới và đặt tên làng. Họ đặt tên làng là An

         Biên, vì An Biên là tên làng cũ của họ và cũng là của chủ
         làng bấy giờ: Lê Chân.
              Làng mới ven biển chỉ là sáu túp lều nhỏ, cột lếu,
         mái lếu là những thân cây, cành cầy còn nguyên vỏ hoặc

         đẽo sơ sài. Làng nằm dựa rừng, núp vào rừng và đá lớn,
         và cát trải trắng làng, gió mặn thổi suốt ngày đêm qua
         làng,  sóng  biển  i  ẩm  không bao  giờ  dứt  tiếng hát với

                                 31
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36