Page 245 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 245
Ilậu^ln Kbấc Xưc^nậ
lúc khóa chần lúc xốc nách, miếng khèo, miống vét,
miếng hụt, miếng gổng, ngực chạm ngực như núi
xô, tay khóa tay như rắn cuộn. Mọi người đếu nín
thở mà xem. Trong hiệp thứ ba, cuộc vật đang lúc
quyết liệt, hai người đểu có chí sống mái. Hai Lý gõ
ba tiêng trống cho lệnh nghỉ rổi thưa với tam nương
rằng: “Hai người này đểu là tuấn kiệt ở đời, không
nên để một người nào bị hại! Tôi xem Đỗ Khả khó
địch nổi Dương Đình vì Dương Đình mang chí trả
thù cho học trò yêu. Xin tam nương định liệu!”. Đạm
nương bèn truyển gọi cả hai đến trước mặt, trao cho
mỗi người một tấm lụa điểu, cổ vũ cả hai, rồi cho đứng
cùng hàng với Lê Đạt.
Bấy giờ có một người rẽ đám đông, xăm xăm bước
thẳng tới trước sập tam nương nói to lên rằng: “Để lại
ba tấm lụa điểu ấy cho ta!”. Nói đoạn, người ấy vái tam
nương một vái, tự xưng là Ngô Hào ở xứ Thượng Hổng
xin đẩu, và nói rằng; “Học trò của Dương Đình bị đánh
vào chỗ hiểm thành tật, nhưng tôi có thể chữa được.
Chỉ xin đấu với Dương Đình cho biết tài cao thấp mà
thôi!”. Lê Đạt xin ra đấu với Ngô Hào. Dương Đình
cũng xin đấu. Đạm nương liển bảo Lê Đại ra vật. Đấu
nhau ba hiệp, Ngô Hào giật chân Lê Đạt. Lê Đạt ngã
sấp xuống, bèn kéo Ngô Hào theo, cả hai lại ôm nhau
mà lăn trên bãi, cùng khóa tay nhau không ai gỡ ra
được. Hai Lý mải xem quên cả trống, tay cẩm dùi giơ
cao mà không gõ một dùi nào. Ngô Hào vật được Lê
245