Page 233 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 233

Dậttvcn Khấc Xtf0ìiậ


             Hình ảnh những con người khốn khổ còng lưng
        kéo chiếc thuyển lớn cứ ám ảnh mãi nàng Quốc.

             Từ  nhỏ  tới  năm  mười  tám  tuổi,  nàng  Quốc  đã
        làm  cho  bà  mẹ  đáng  thương  phải  suy  nghĩ  rất  nhiểu
        trước những cầu hỏi của con.  Điểu gì con cũng muốn
        hỏi. Những lời giảng giải đã làm cho con gái hiểu được
        mọi nỗi khổ cực mà dân chúng khẳp nơi phải chịu, mọi

        nỗi  khổ cực đè nặng lên lưng mọi  người và lên cả mẹ
        con nàng.

             Có lẩn nàng Quốc hỏi mẹ cả vê' tên mình. Tại sao
        mẹ lại đặt tên nàng là Nước,  tại sao sư thầy lại đặt cho
        nàng tên  là Quốc mà  không là Thủy?  Người  mẹ lúng
        túng và đành  nhờ sư  thầy giảng  hộ,  còn  cái  tên  nôm
        na là Nước mà mẹ đặt thi mẹ đành giấu kín cái tâm sự
        nặng nể ấy.

              -  Cha con bé vi đói đã nhảy xuống nước mà chết
        cho thoát nợ đời. Đó, mọi người dân làng Hạ Tốn đã
        hiểu vê' cuộc đời của ni cô Tuyết Tĩnh là như thế. Và

         mẹ cũng nói như thê' với con: đặt tên cho con là Nước
        để  nhớ  tới  người  đã  sinh  ra  con  phải  chìm  minh  ở
         dưới nước.
              Vì đói quá! Tại sao cha nàng đói đê'n nỗi phải tự

         tử? Phải bỏ mẹ con nàng? Nàng Quốc tự hỏi.
              Nhờ sư thẩy, nàng Quốc hiểu rõ thêm sâu sắc điếu
         đã làm nàng suy nghĩ bao nhiêu lẩn. Đúng, “nước”, chữ
         là “thủy”. Nhưng còn có một “nước” khác nữa, nước đó

                                233
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238