Page 209 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 209

n^uytn Kbắc Xircmậ


        trận. Lúc ấy quân tan tướng lạc, tướng quân một mình
        một  ngựa  phóng đi,  chạy tới  một gốc đa lớn,  bèn  gò
        ngựa lại.  Dưới gốc đa có một bà lão đang quét lá. Đào
        tướng  quân  cất  tiếng chào  hỏi:  “Bà cụ  quét  lá làm  gì

        đó?”. Bà già đáp: “Lão quét lá vế nấu nước”. Đào tướng
        quân lại hỏi:  “Đây là nơi nào”.  Bà cụ đáp: “Đào tướng
        quần,  đầy chỉ cách ba dặm  là tới  dinh cơ tướng quân
        ở trong thành nội kia,  tướng quân quên rồi sao”.  Đào
        tướng  quân  xuống  ngựa,  lúc  ấy  bà  lão  mới  biết  Đào
        Ky bị thương nặng, sợ hãi hỏi: “Tướng quân ơi, thế ra
        quân ta thua to rổi sao? Còn nữ chủ tướng đâu, thất lạc
        phương nào?”. Nói rổi bà nắm lấy tay Đào Kỳ, ứa nước

        mắt khóc.
             Đào  Kỳ  ngửa  mặt  lên  trời  kêu  to  một  tiếng.  Lá
        rụng  rào  rào,  gió  ào  ào  thổi,  một  đàn  quạ  từ đầu  tới
        liệng  thành  vòng,  Đào  Kỷ  ngã  xuống,  mũi  đao  cắm

        phập  xuống  đất.  Bà  lão  phục! cạnh  Đào Tướng  quân
        mà khóc. Phương Dung phá được vòng vây cùng vài bộ
        tướng phóng ngựa tìm vể Loa thành.  Chợt  thấy xa xa
        có bẩy quạ lượn đen trời, tiếng quạ kêu dữ tợn, Phương
        Dung hổi hộp trong lòng,  phóng ngựa chạy thẳng tới
        nơi. Thấy xác chổng nằm trên đất, đao cắm bên mình,
        nàng  bèn  nhào  xuống  ôm  lấy  chổng,  ngất  đi.  Bà  lâo
        và các tướng gọi hổi lâu, nàng tỉnh dậy, liến nâng lưỡi

        đao của chổng trên tay than rằng: “Quân ta tan tác hết
        rổi,  chúa  mất,  chồng cũng mất,  ta còn  sống sao  được
        nữa!”. Các tướng chưa kịp can thi Phương Dung đã gục

                                209
   204   205   206   207   208   209   210   211   212   213   214