Page 200 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 200
nữ iưdnq 11)Ỉ1 Vtfcmậ
Lâu ngày không gặp nhau, nhưng lấn này họ nói
với nhau ít và khi Đào Kỹ mời trẩu Phương Dung thi
tự nhiên nàng thấy mặt nóng bừng. Đào Kỳ giản dị và
chân thực tiếp Phương Dung tại túp lểu nhỏ của mình
bên sông Cối.
Đào Kỳ ở một mình trong túp lểu lá tre rụng đấy
mái và gió sông đẩy gian. Léu chỉ có một chiếc chõng
tre và vài tấm lưới gai với những chiếc lao cá và cấn câu.
Đào Kỷ không phải người qué đây. Cha mẹ chàng tránh
loạn lạc rổi bỏ trang Nông Cống, huyện Lương Giang,
phủ Thiện Thiên, quận Cửu Chân lẩn ra ngoài này. Hai
ông bà già sống cực khổ vài năm thì qua đời. Đào Kỳ
mồ côi cả cha lẫn mẹ, từ năm mười tuổi đã phải tay làm
hàm nhai. Phương Dung nghĩ chắc chàng không được
học chữ đâ đành mà hẳn chàng cũng chẳng biết được
một miếng vật, một đường đao. Phương Dung thương
Đào Kỳ vì thấy chàng trơ trọi và nghèo khổ.
Phương Dung muốn Đào Kỳ vể với cha và các
anh minh. Đào Kỹ vội vã lắc đấu. Chàng sống như con
chim trời, con cá nước, sống thế quen rổi.
Nửa tháng qua, Đào Kỳ, Phương Dung càng
thương nhau và Đào Kỳ thấy buổn khi Phương Dung
sắp theo mẹ vế Vĩnh Tế.
... Tiếng sấm vang rển vang trên bầu trời chổng
chất mây đen. Chiểu cuối xuân oi bức, ngột ngạt rổi
mưa trút xuống. Phương Dung lo ngại vi mẹ lại vừa bị
200
---- SP— -