Page 199 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 199
nậuyỉn Khấc Xưcnậ
và viếng họ hàng. Quê ngoại của Phương Dung ở bên
sông Cối, một làng nhỏ vừa làm ruộng vừa chài lưới.
Khi ra đi, Phương Dung nói với anh trai là Nguyễn
Minh rằng: “Em theo hầu mẹ vể thăm quê quán ông
bà ta, anh ở lại hãy trông nom cha cho cẩn thận vì tính
nết cha nóng nảy không biết chịu nhịn, lại hay rượu.
Anh hãy luôn luôn ở bên cạnh cha. Các anh lớn đi vắng
cả, vậy anh hãy để mắt vào tất cả mọi việc và mắt anh
không được rời cha lúc nào!”. Anh cười rằng: “ôi, em
gái sao lo nhiểu như vậy. Em cứ vế quê đôi mươi ngày
hoặc cả mùa ba con trăng nữa và khi em trở lại đây thì
đinh làng ta đã dựng xong rồi đấy!”. Hai anh em vui vẻ
chia tay nhau.
Ôi dòng sông quê hương đẹp thay! Dòng sông
mát rượi đậm đặc phù sa như một dải lụa đào nàng
tiên nào lỡ để rơi trên mặt đất. Phương Dung yêu dòng
sông quê ngoại, vì nàng sinh ra ở đầy và dòng sông tắm
mát tuổi thơ nàng. Phương Dung yêu dòng nước xuôi
nhiểu, sóng nước ri rào với làn gió lao xao hương lúa,
là những cánh buồm mở ra như cánh bướm khổng lổ
chẳng biết từ đâu đến và sẽ đến đâu.
Lẩn này, vê' quê, nàng gặp lại Đào Kỳ, người bạn
trai từ hổi nhỏ tuổi. Và nàng ngạc nhiên khi thấy Đào
Kỳ đã là một chàng trai đẹp đẽ cũng như các anh nàng
và cũng khỏe như thế. Nhìn ánh mắt và nét mặt Đào
Kỳ, nàng hiểu rằng chính Đào Kỳ cũng ngạc nhiên khi
thấy người bạn gái đã lớn bằng này.
199