Page 14 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 14
Dư iưdnậ thòi Crưnậ Vưcniậ
lên. Tên lính hỏi giọng hách dịch: “Đây là đâu, các anh
là tuần dũng làng nào?”. Một người nói buông thõng:
“Làng Kèo!”. Tên lính Hán tỏ vẻ vui mừng: “Kèo rồi à?
Được, được!”, bèn hất chiếc nón rộng vành xuống đất
và nói; “Đây, anh em cả đây, được, hãy cho xin bát nước
đã!”. Mọi người đưa tên lính vào điếm. Anh đuốc hắt lên.
Một lát sau, tiếng vó ngựa lại rộn vang trong đêm
cuối thu trời se lạnh. Ba con ngựa như ba mũi tên lao
đi, và một người trong bọn cất tiếng: “Không phải tới
Sêu nữa! Tới ngã ba Cây đa, chúng ta rẽ tay phải!”.
Nàng chủ ngổi im lặng, cặp mắt đen láy nghiêm
nghị nhìn thẳng vào mắt người lính đô hộ, hay đúng
hơn người lính Việt ở huyện mặc bộ binh phục Hán.
Nàng chủ lại mỉm cười hiển hậu khi thấy người này
không chịu nổi ánh mắt của mình vội cúi đầu xuống.
Trầm ngâm một lúc, nàng quay lại nhẹ giọng nói với
một nữ vệ quân đứng mé sau: “Em Nắp à, mời Nguyễn
đầu mục tới!”.
Người lính huyện không khỏi ngạc nhiên khi
thấy Nàng chủ vẫn thản nhiên như không trước một
tin quan trọng và khẩn cấp như thê'. Trước ánh sáng của
những đĩa đèn dấu dọc, khuôn mặt Nàng chủ như vầng
mặt trăng hiện ra trong một đêm trời quang đãng, với
đôi mày đen nhánh, đôi mắt trầm tư và cặp môi mỏng
màu hoa đào.
1 4