Page 13 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 13
THÁNH THIÊN
Nữ TđâNS ANH HÙNG
T rong thanh vắng của đêm trăng suông vẳng lên
tiếng vó ngựa đập mau trên mặt đường. Eo óc gà gáy
rộn lên rồi tắt, nhưng tiếng vó ngựa không tắt mà lại
càng rõ, càng vội, càng lúc càng gấp.
Trên ngựa, một tên lính đô hộ cúi rạp mình, mặt
sát vào bờm ngựa, tay cẩm thanh đao to bản và ngắn,
sống dày, có đường gờ nổi lên, là kiểu đao thông dụng
của quân lính đô hộ trong các huyện miển Hải Đông
quận Giao Chỉ.
Chợt có tiếng mõ nổi lên cắt ngang tiếng vó ngựa.
Mặt đường ngập trăng, lố nhố những người cẩm giáo và
gậy. Có tiếng quát: “Ai đó? Xuống ngựa!”.
Con ngựa chổm lên, hất tung hai vó trước lên trời
rồi đạp mạnh xuống mặt đất, dừng lại, mũi thở phì phì.
Tên lính đô hộ rướn thẳng người trên mình ngựa, cất
cao giọng nói tiếng Việt rất sõi: “Cho ta đi, có hỏa bài
của Sái huyện úy đây!”
Nghe nói tới hỏa bài của huyện úy, đám người
cầm giáo vây kín lấy tên lính đô hộ và tiếng lào xào nổi
1 3