Page 108 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 108
nư tưóìiậ tbòl Crưnậ Vưcrnậ
Có ngàyXuán nương cùng vài sư nữ trẻ tuổi đểu là
khách anh hùng đi tới trang Tuế Phong thấy một cảnh
chùa hoang vắng ở bên sông trên gò cao, đứng sau chùa
có thể nhìn thấy khúc sông quanh co uốn lượn, xung
quanh chùa cây cối rậm rạp u tịch. Xuân nương nói với
dần làng cho được ngụ lại chùa này để thắp hương niệm
Phật. Cảnh chùa dấn trở nên sẩm uất, thiện nam tín nữ
các nơi đến nghe giảng kinh, xin cúng giàng, làm chay
tuẩn rằm mồng một, những người có gan, có chí cũng
nhân đó tìm đến gặp Xuân nương. Xuân nương dựa vào
cửa thiển để kết giao hào kiệt.
Xuán nương xinh đẹp mà nghiêm trang, hay làm
phúc cứu giúp người nghèo, cưu mang kẻ khó, đức cao
như núi, rộng như biển không ai là không kính trọng.
Xuân nương tuổi mới hai mươi mà ai khi gặp nàng,
cũng chắp tay niệm nam mô, tôn xưng nàng là “mẹ”.
Xem như vậy, ta cũng thấy được lòng dần quy thuận
theo Xuân nương như thế nào.
Người các nơi mang thù với giặc theo Xuân nương
lúc này đã tới trên một trăm, sớm tối ra vào cửa thiển
giả cúng bái tụng kinh niệm Phật để được Xuân nương
chỉ bảo. Làng ở bãi gọi là trang, là sách, làng ở núi gọi là
động, là mường lẩn lượt nhóm lên những nhóm nghĩa
quân. Họ thường chờ lúc trời tối đêm khuya, thường
tìm chốn hang sầu đổng vắng cùng nhau bàn bạc, cùng
nhau luyện tập.
lOS