Page 106 - Nữ Tướng Thời Trưng Vương
P. 106
nữ iưóitậ tbdi Crưnậ Vưcritậ
công cưỡi ngựa dạo chơi với người con trai trưởng là
Hùng Thắng, nhân lúc vắng vẻ, bảo con rằng: “Ta có
bảy con trai đểu có khí phách anh hùng, con là trưởng
con sẽ nối nghiệp cha mà cẩm quân ở châu. Con có
muốn cúi đẩu khép áo mãi mà thờ Tô Định chăng?”.
Người con trưởng vòng tay xin cha chỉ bảo. Hùng
công thong thả nói: “Tổ tiên xưa dựng nước biết bao
khó nhọc, nay để dị chủng giày xéo giang san gấm vóc,
thực đáng đau lòng. Ta già rổi, mỗi khi nghĩ tới lúc gặp
gỡ tổ tiên không khỏi hổ thẹn. Đặng công Thi Sách là
huyện lệnh Chu Diên đất rộng dán đông, uy quyển lẫm
liệt, chính là hào kiệt ở đời này. Người ấy có chí lớn
xoay chuyển thời thê' đấy, con hãy nhớ lấy”.
Được ít lâu sau, vào ngày mười hai tháng mười,
Hùng Công mất, con trưởng lên nối quyển, giao các em
lĩnh chức thổ quan cùng trông nom đất đai của tổ phụ.
Năm ấy Xuân Nương mới mười ba tuổi.
VỊ chủ trưởng mới thương dân lo việc, được các
em kính phục vâng lời, dân chúng thuận theo. Hùng
Thắng chăm sóc thương yêu Xuân nương, quý em như
vàng. Xuán nương càng lớn càng xinh, đàn hay vẽ đẹp,
thông minh tuyệt vời, đọc sách chỉ một lượt là thuộc.
Hùng 'Thắng thấy em nghiêm nghị đoan trang, ít cười
ít nói, nghĩ rằng em buổn vì nỗi sớm mồ côi cả cha
mẹ nên lại càng thương. Nhân nghĩ tới việc lớn, Hùng
'Thắng đem các môn võ nghệ cùng những cách bày binh
bố trận truyển dạy cho Xuân nương, lại thường nói
106
— ^ - - -