Page 53 - Những Trạng Nguyên Đặc Biệt Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 53

54  ì^lìirn Ị  T ra n ^ n ^ iy tn   Jãc  Ịìiêt...

          cậu  quờ  tay  chất  thêm  nhiều  lá  khô.  E)ống  lá  nhỏ
          nhưng ngọn lửa đã bốc cao. Bạch Liêu kỉnh ngạc cảm
          thấy  dường  như  có  gió  thổi  vào  đống  lửa.  Lửa  cháy
          càng  cao,  thì  cảm  giác  có  gió  của  cậu  cỀưig  thấy  rỏ.
          Niêu nước sôi sùng sục nhưng Bạch Liêu cứ tròn mắt
          đứng nhìn quên cả mang nước vào cho cha.
              Buổi  tối,  Bạch  Liêu  kéo  Hoài Văn  ra  một  bãi  đất
          trống bên ngoỀii làng. Hoài Văn ngạc nhiên:

              - Cậu kéo tớ ra đây làm ^  thế?
              -  Cậu cứ đi vơ  rác và củi  khô về đây cho tớ.  Càng
          nhiều càng tốt nhé.

              Do  làng cách  rừng không xa  nên  những cành  củi
          khô  viíơng vãi  khắp  nơi.  Hai cậu  bé  vơ  một  lúc  được
          một đống lớn. Bạch Liêu lắc đầu:
              - Vơ nữa đi. Bao giờ chất cao như nhà tớ thì thôi.
              Cuối  cùng,  chúng  cũng  gom  được  một  đống  củi
          khổng lồ cao gần bằng mái nhà.  Hoài Văn định hỏi thì
          Bạch Liêu nói:
              - Cậu chú ý nhé.  Bây giờ trời đang lặng gió,  không
          có một tí gió nào đúng không?
              - Đúng thế. Không có một tí gió nào cả.
              Hoài  Ván  ngước  cổ  nhìn  những  tán  cây  đứng  im
          phăng phắc.
              - Việc của cậu là chú ý xem xung quanh  tí nữa có
          gió không đấy. Nếu thấy có gió thì phải nhìn xem là nó
          thổi đến từ hướng nào.
              Nói xong,  Bạch Liêu châm lửa vào đống củi.  Ngọn
          lửa cháy lách tách vào đám lá khô. Thế rồi rần rật như
          sóng nước,  loáng một  cál  nó  đã  bén vào  những cành
   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58