Page 217 - Những Danh Tướng Trong Lịch Sử Việt Nam
P. 217

Những danh tướng trong lịch sứ  Việt Nam 219


        nhân dân Cam-pu-chia đánh quân Khơ-me Đ ỏ . ..
            Nưóc mắt Đại  tưóng
            K h i  cầm  quân,  Đại  tướng  Lê  Trọng  Tấn  luôn  được  cán
        bộ,  chiến  sĩ dưới  quyền  tin  tưởng,  sẵn  sàng  cùng  ông  chiến
        đấu,  hi  sinh  để  giành  thắng  lợi.  Thắng  lợi  trong  từng  trận
        đánh,  tất  yếu  có  hi  sinh,  đổ  máu.  Người  mà  ông  nhớ  nhất  là
        những  chiến  sĩ đã  hi  sinh  nơi  chiến  trận,  mãi  mãi  không  trở
        về.  ô n g  không bao giờ chấp  nhận câu  nói:  'Trận   này ta  thiệt
        hại  không  đáng  kể".  Với  ông  xương  máu  của  chiến  sĩ  là  vô
        giá  và  luôn  thận  trọng tìm  ra cách  đánh  ít  tổn  thất  nhất.  Sau
        này  mỗi  khi  có  thời  gian  và  điều  kiện,  ông  trở  lại  chiến
        trường,  đến  các  nghĩa  trang  thắp  hương  cho  các  liệt  sĩ.
        Không  ít  lần,  mắt  ông  đã  đỏ  hoe  vì  xúc  động,  thương  tiếc
        đồng đội.
            C ó   một  câu  chuyện  ít  người  biết.  Trong  một  trận  đánh
        bảo vệ  biên  giới,  ta không thành công. T h ủ  tưóng Phạm  Văn
        Đồng có  nhiều ý  kiến  và  phê  phán  khá  gay gắt  về  trận  đánh
        này. Th ủ  tưóng chất vấn: 'T rách   nhiệm  này thuộc về ai?".  Dù
        không  chỉ  huy  trực  tiếp  nhưng  trước  thất  bại  của  trận  đánh
        và  sự hi  sinh của chiến  sĩ,  Đại  tưóng  Lê Trọng Tấn vẫn  đứng
        lên  trả  lời:  'Thưa  anh,  trách  nhiệm  thuộc về  tôi  -  Tổng  tham
        mưu  trưởng".  M ột  hành  động,  một  tấm  gương  của  một  vị
        tướng dày dạn  trận  mạc,  lừng lẫy chiến  công nhưng sẵn  sàng
        dám  chịu  trách  nhiệm,  nhận  lỗi  cho  cấp  dưới  khiến  mọi
        người càng tin yêu,  khâm phục.
            Đại  tá,  G S-TS  Lê  Đông  H ải,  nguyên  Viện  trưởng  Phân
        viện  kỹ  thuật  quân  sự  phía  Nam,  con  trai  duy  nhất  của  Đại
        tướng  Lê Trọng Tấn  vẫn  không  nguôi  nhó  những kỷ  niệm  về
        người  cha của  mình.  Anh  nói  vói  tôi: 'Tiếng là cha con  nhưng
        tổng  thòi  gian  tôi  được  gần  ông  không  quá  hai  năm".  Người
   212   213   214   215   216   217   218   219   220   221   222