Page 92 - Những bài Làm Văn 12
P. 92
Bài thơ Từ ấy ra đời năm 1938 là tiếng reo vui của người chiến sĩ yêu
nước, yêu cuộc đời, say mê lí tưởng, nguyện hiến dâng tuổi thanh xuân cho
Tổ quốc. Đoạn trích mở đầu bài thơ thể hiện niềm vui to lớn của nhà thơ khi
bắt gặp lí tưỏng cách mạng - điều kì diệu nhất mà nhà thơ đang khao khát
bấy lâu:
Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim
Hồn tôi là một vữờn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim...
Để đến được với lí tưởng cộng sản, Tố Hữu cũng như bao thanh niên yêu
nước khác đã phải dò dẫm tìm đường trong tình cảnh cả dân tộc sống lầm
than, đau khổ trong đêm dài nô lệ:
Đâu những ngày xưa, tôi nhớ tôi
Băn khoăn đi kiếm lẽ yêu đời
Vẩn vơ theo mãi vòng quanh quẩn
Muốn thoát, than ôi, bước chẳng rời
(Nhớ đồng)
Đến một ngày kia, Tố Hữu đã sung sướng cất tiếng reo vang hai tiếng Từ
ấy. Từ ấy không đơn thuần là một trạng ngữ chỉ thời gian, mà với Tố Hữu nó
đã trỏ thành một thời điểm quan trọng, một mốc son trong cuộc đời, một kỉ
niệm không bao giờ quên, ghi dấu ấn đậm nét về một ranh giới giữa bóng tối
và ánh sáng, giữa ngày hôm qua và ngày hôm nay. Từ ấy như một sự kiện lớn
lao làm biến động mạnh mẽ tâm hồn chàng trai vừa rời ghế nhà trường.
Tâm trạng nhà thơ khi giác ngộ lí tưởng cách mạng được nhà thơ đặc tả
bằng hình ảnh : Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ. Lí tưởng cách mạng được so
sánh với nắng hạ rực rỡ, chói chang, xua tan những đám mây u ám, khiến cho
tâm hồn nhà thơ tràn ngập cảm xúc nôn nao, rạo rực. Khả năng gợi tả, gợi
cảm xúc không chỉ ở hình ảnh nắng hạ với rất nhiều ý nghĩa mà còn ở động từ
bừng nhấn mạnh niềm hân hoan, sung sướng tột độ của nhà thơ trong thời
điểm không thể nào quên của cuộc đời mình.
Mặt trời chân lí chói qua tim
Mặt trời chân //'là một hình tượng nghệ thuật vừa đẹp vừa giàu ý nghĩa. Lí
tưỗng của Đảng được so sánh với hành tinh vĩ đại nhất vũ trụ, có sức nóng
91