Page 73 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 73

Lúc đó tôi được Xứ ủy phần công vế căn cứ Dương Minh Châu (Tây
              Ninh) để phổ biến Nghị quyết 15 của Trung ương cho lực lượng vũ trang
              được tổ chức mai phục ở các chiến khu miển Đông Nam bộ. Tôi ra đi thật
              phấn khởi như “cọp vể rừng”, sau 5 năm hoạt động bí mật, ngột ngạt và bực
              bội giữa vòng vây quân thù. v ế  căn cứ, tôi vui mừng được gặp anh Nguyễn
              Văn Xuyến, tức 8 Kiến Quốc, anh 5 Quốc Đăng, anh 8 Lê Thanh - những
              đồng chí chỉ huy quân sự trong kháng chiến chống thực dần Pháp, được
              Đảng bố trí ở lại Nam bộ. Nhân dịp này, các anh để nghị tập trung lực
              lượng đánh căn cứ của Sư đoàn 21 ngụy đóng ở Trảng Sụp, cách phía Bắc
              thị xã Tây Ninh khoảng lOkm. Tuy là căn cứ Sư đoàn, nhưng chúng rất sơ
              hở, vì trong lúc đó không ai có thể ngờ rằng lại có một lực lượng vũ trang
              nào “từ trên trời rơi xuống”, lại đủ sức tẫn công vào căn cứ của chúng.
                Sau khi nghe các anh phụ trách quân sự trình bày tình hình và phương
              án tác chiến, tôi thấy chắc ăn, và đồng tình với các anh, nhưng tôi không
              thể quyết định. Nghị quyết 15 của Trung ương chỉ cho vũ trang tự vệ, mà
              đầy lại là đánh vào căn cứ sư đoàn, không biết có ảnh hưởng gì đến “hòa
              bình thế giới” hay không? Tôi cấp tốc báo cáo vê' Xứ ủy với ý kiến ủng hộ
              trận đánh, và xin quyết định của Xứ ủy. Anh Linh thay mặt Xứ ủy, vế căn
              cứ trực tiếp nghe chúng tôi báo cáo. Lập luận của chúng tôi là nếu không
              đánh địch để lấy súng thì cũng không lấy gì để vũ trang tự vệ và vũ trang
              tuyên truyền? Hơn nữa, đây cũng chỉ là một trận đánh đột xuất, đơn lẻ.
              Lực lượng của chúng ta lúc đó chưa có sức đâu để đánh liên tục những
              trận tầm cỡ như thế. Sau khi nghe xong, anh Linh đã trao đổi kỹ lưỡng với
              chúng tôi và cuối cùng dứt khoát đổng ý. Tôi liền tự thảo một tờ truyển
              đơn vạch tội ác Mỹ Diệm, kêu gọi nhân dân nổi dậy chống Mỹ ngụy, dưới
              ký tên “Lực lượng vũ trang giải phóng miền Nam”. Tôi đưa anh Linh coi,
              anh đổng ý, nhưng sửa lại danh xưng là “Lực lượng nhân dân tự vệ vũ
              trang miền Nam”. Diễn biến sự việc đã nói lên tính quyết đoán và sự thận
              trọng thường có ở anh. Đó đích thực là bản lãnh cẩn có của người lãnh
              đạo. Anh đã chỉ định tôi làm Bí thư Đảng ủy, anh Xuyến chỉ huy trưởng,
              anh Lê Thanh chỉ huy phó trận đánh. Trận đánh diễn biến đúng theo dự
              kiến, thu được hơn 1000 súng, hy sinh 7 đồng chí. Vào thời kỳ đó, đây là
              trận đánh lớn nhất, vang dội nhất của miền Nam góp phần mở màn cho
              “Đổng Khởi” cuối năm 1959.


              72
   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78