Page 68 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 68

như không còn nữa. Vì thế mà vũ trang đấu tranh phải làm diện rộng, làm
        toàn Nam bộ, vì các tỉnh Nam bộ xã nào cũng có cơ sở từ thời kháng chiến
        chống Pháp nồi dậy với danh nghĩa là quẩn chúng vũ trang tự vệ chống
        khùng bố. Đổng chí Nguyễn Văn Linh cũng tán thành các ý kiến đó. Hội
        nghị nhất trí chọn thời điểm nổi dậy vào ngày tết âm lịch năm  1960 (vì
        thời điểm này thuận lợi do địch lo ăn tết, có nhiều sơ hở. Hơn nữa ngày
        tết dân ta đã gặt xong lúa rồi, lúa đã được vào bồ rồi). Như vậy mới đảm
        bảo lương ăn cho quần chúng và lực lượng cách mạng. Hội nghị cũng bàn
        các bước tiến hành, ví dụ: khi nổi dậy đánh và cướp súng bọn dân vệ (tức
        bọn tể xã ngụy) nhất định bọn bảo an ở huyện ở tỉnh và bọn chủ lực sẽ
        kéo về. Lúc đó ta hướng dẫn quần chúng đối phó bằng cách nào? Làm sao
        bảo vệ được lực lượng? Nhớ hổi chống Pháp mỗi lán có đánh trận thì ta sơ
        tán đổng bào đi sâu vào vùng căn cứ, nhưng bây giờ chỗ nào cũng có địch,
        phải có biện pháp khác. Vậy thì ta phải tổ chức quần chúng tản cư ngược
        vào trong lòng địch, nghĩa là vùng thành thị. Đồng thời cũng trang bị lập
        luận cho quẩn chúng đấu tranh như: “Các ông nói quốc gia bảo vệ nhân
        dân, khi đêm cộng sản nổi dậy bảo đánh tề rồi tước súng dần vệ. Bầy giờ
        xóm ấp không yên nữa nên chúng tôi phải kéo ra đây báo cho các ông biết”.
        Còn bộ phận ở tại chỗ (mấy ông già) thì đấu tranh tại chỗ ngăn không cho
        lính đốt nhà. Có ông già cẩm dao dọa “Nếu đốt nhà tao thì tao chém bây”.

          Còn một số thanh niên (là lực lượng nòng cốt trong diệt tế trừ gian) thì
        vẫn bám trụ trong đổng để nếu cẩn thì chiến đấu.
          Khi bọn lính bảo an và chủ lực địch về nó thấy có một số người chạy
        trên đổng, chúng lấy cối định bắn vê’ phía đó thì các bà mẹ la lớn “Đừng
        bắn, mấy đứa đó là con em chúng tôi, vì thấy các ông vào nó sợ bắt lính
        nên chạy ra đổng trốn chớ không phải Việt cộng đâu”.
          Còn anh em du kích thì đã chuẩn bị sẵn sàng trong tư thế chiến đấu, anh
        em đã làm hầm chông, hố đinh tại xã ấp chiến đấu của mình chờ địch tới là
        tiêu diệt chúng. Tổ chức như vậy mới giữ được thế hợp pháp của quẩn chúng.
          Tôi nhớ cuộc hội nghị Xứ ủy cuối năm 1954 ở tại Chắc Băng thì có nghị
        quyết là bắt đầu từ đó giải tán tất cả các tổ chức công nông thanh phụ. Đến
        tháng 10-1961, hội nghị Trung ương Cục do đổng chí Nguyễn "Vãn Linh
        chủ trì bàn vế vấn đê' Đổng Khởi, đổng thời cũng quyết định phục hồi các



                                                                         67
   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73