Page 53 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 53
“Được, vậy thì bữa nay bọn này sẽ thết chú mày món đặc sản của đống bào
miến Bắc - món bê thui chấm tương gừng”. Đó là lần đầu tiên tôi được ăn
món thịt bò non thui, còn tươi rói, chấm với nước tương gừng dậy mùi hấp
dẫn ở phổ thợ mộc, nơi ngụ cư của một số bà con người miền Bắc, nằm
trên đại lộ Trần Hưng Đạo. Được thưởng thức món ngon, anh Lê Toàn
Thư và tôi ngồi nhấm nháp, “lai rai bia bọt” bàn tán chuyện đời và cả hai
đểu ngà ngà trong hương vị ngọt của thịt bê, thật là một ngày khó quên.
Đó là lấn đấu tiên tôi trực tiếp làm việc và tiếp xúc với anh Mười. Bước
sang đẩu năm 1957, tôi được gặp lại anh trong cuộc Hội nghị Xứ ủy mở
rộng tại thành phố Nam Vang (Phnom Penh), do anh Ba Lê Duẩn chủ trì
để thảo luận vê' bản dự thảo “Để cương cách mạng miền Nam” đã được
soạn thảo xong. Tại cuộc Hội nghị này, còn giải quyết một vấn đế quan
trọng về việc bố trí nhân sự trong Ban Thường vụ Xứ ủy và chuyển đổi vị
trí công tác của một số cán bộ lãnh đạo chủ chót trên chiến trường. Trước
hết, anh Mười được quyết định phụ trách Bí thư Xứ ủy thay cho anh Ba ra
thủ đô Hà Nội nhận nhiệm vụ công tác mới. Anh Phan Đức - Bí thư Liên
tỉnh ủy miến Đông, lúc đầu được dự kiến bố trí thay anh Mười làm Bí thư
Thành ủy Sài Gòn - Chợ Lớn. Còn tôi, sẽ được điều động lên miến Đông
để thay anh Phan Đức. Thế nhưng cuối cùng, tôi được quyết định giữ lại
để thay anh Mười phụ trách Bí thư Thành ủy Sài Gòn - Chợ Lớn.
Nhận nhiệm vụ mới, trước mắt tôi đặt ra không ít khó khăn. Bởi vi trải qua
quá trình công tác lâu dài ở thời kỳ tiến khởi nghĩa cũng như trong kháng
chiến chống Pháp, tôi quen với địa bàn công tác ở nông thôn, chưa được tiếp
cận với môi trường hoạt động đô thị, nhất là Sài Gòn. Hai là, trải qua các đợt
khủng bố tàn bạo của kẻ thù khoảng từ đẩu năm 1956 đến năm 1957, bộ máy
tổ chức của Đảng bộ Sài Gòn - Chợ Lớn đâ bị bể bạc nghiêm trọng.
Thông cảm với tình hình đó, anh Mười đã tranh thủ thời gian để thường
xuyên bàn bạc công việc và trao đổi kinh nghiệm công tác với tôi. Nhờ sự
hỗ trỢ tích cực của anh Mười, tôi đã dẩn dẩn móc ráp được với số cán bộ
cốt cán còn lại (như anh Huỳnh Tấn Phát, anh Mười Thanh, chị Yên - vợ
anh Trần Bửu Kiếm, chị Bồi Hoàn.v.v.) để tái xây dựng lại hệ thống tổ chức
của Đảng bộ thành phố. Có thể nói gần như tôi là người đã “thọ giáo” ở
anh vê' công tác hoạt động đô thị. Chính từ thời gian này, mối quan hệ giữa
anh Mười và tôi đã ngày càng được thắt chặt hơn.
52