Page 359 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 359
doanh, công tác, học tập tiến bộ, góp phán cải thiện được một bước đời
sống vật chất, tinh thẩn, tình cảm và lòng tin của quần chúng đối với đảng
viên, với Đảng tốt hơn. Những kết quả bước đấu tuy còn khiêm tốn so với
đòi hỏi của sự nghiệp cách mạng, so với tâm tư nguyện vọng của trong và
ngoài Đảng, nhưng cũng đem đến những bài học thực tiễn rất quý báu,
đánh thức được ý thức trách nhiệm, tính Đảng trong cán bộ, đảng viên ở
cương vị phụ trách. Tuy nhiên đáng buồn là nhiều biểu hiện trì trệ, tiêu
cực, thoái hóa ở nơi này, nơi khác, cấp này, cấp khác chẳng những chưa
được khắc phục đúng mức mà còn có chiểu hướng phát triển, lây lan.
Vể tình hình đoàn kết nội bộ, có những nơi mất đoàn kết nghiêm trọng
kéo dài. ở đây, nguyên nhân không phải do khác nhau, chưa gặp nhau
trên các vấn để vể đánh giá tình hình, đối tượng, về chấp hành chủ trương,
chính sách, vể lể lối, cơ chế mà chủ yếu do mâu thuẫn vể quyển lợi cá nhân,
tập đoàn, phe phái, cục bộ, địa phương.
Di chúc có chỉ rõ để củng cố và phát triển sự đoàn kết của Đảng, cách tốt
nhất là “trong Đảng thực hành dân chủ rộng rãi, thường xuyên và nghiêm
chỉnh tự phê bình và phê bình”P Rõ ràng ở những nơi có tình hình mất
đoàn kết nghiêm trọng, ở đó không có dần chủ, không có tự phê bình và
phê bình thường xuyên, nghiêm chỉnh, không có tình đổng chí. Điểu tôi
muốn lưu ý là ở một số cấp ủy Đảng, chính quyển, việc tự phê bình và phê
bình không thể hiện được tính Đảng, tính nguyên tắc, tình thương yêu
đổng chí mà được thay thế bằng tính nể nang, thiếu thẳng thắn đấu tranh
bảo vệ chân lý, bảo vệ việc đúng người tốt. Lo lắng bị định kiến, bị vô hiệu
hóa, thậm chí bị trù dập không phải là những trường hợp riêng lẻ, chỉ ở
cấp cơ sở. ở một số nơi xảy ra tình hình Ban Thường vụ, Thường trực biến
thành một cấp cao hơn cấp ủy Đảng tương đương.
ở Bác Hổ, ý thức và nể nếp tự phê bình và phê bình trở thành sinh hoạt
tự nhiên không thể thiếu được. Nhà báo Trần Dân Tiên kể hổi bị đế quốc
Anh giam trong xà lim ở Hổng Kông: “ông Nguyễn dùng thì giờ để suy
nghĩ, để nhớ lại công việc cũ hoặc tự phê bình... làm như vậy chán rổi, ông
đếm đi đếm lại sàn bao nhiêu gạch, mái bao nhiêu ngói...”.‘‘>
1 "Những mẩu chuyện vẻ đời hoạt động của Hổ Chủ tịch" Trần Dân Tiên, Nhà xuất bản Sự Thật Hà
Nội, 1975. Trang 83
358