Page 258 - Nguyễn Văn Linh Hành Trình Cùng Lịch Sử
P. 258

Tinh  thán  bình  đẳng,  dân  chủ,  tôn trọng ý kiến của mọi  người,  anh
     Mười thể hiện chính sách của Đảng nhẹ nhàng mà sâu sắc. Tuy chưa quen
     với môi trường mới; gian khổ, thiếu thốn, nhưng trong Liên minh không
     ai than phiến vì yêu cầu của anh chị em đều được đáp ứng. Anh Mười
     thường dặn dò anh em bảo vệ, cận vệ phải thông cảm các vị chưa quen
     thiếu thốn, gian khổ nhưng đã vì nước dấn thân, các đổng chí nên thông
     cảm mà phục vụ chu đáo.
       Tình cảm của anh Mười, một đổng chí lãnh đạo vừa chu đáo vừa chân
     tình đã động viên anh chị em luôn tin tưởng vào Đảng.

       Theo dõi phong trào đấu tranh của trí thức, sinh viên, báo chí ở thành
     phố thấy có nhiều hình thức đấu tranh phong phú, anh rất mừng. Theo
     dõi báo chí, lúc Bác Hổ mất, Lý Chánh Trung có viết một bài vể Bác, anh
     gặp tôi, biết quan hệ của tôi với Lý Chánh Trung, anh Mười khen: bài viết
     rất tốt, khéo.
       Trong chiến tranh, gian khổ, khó khăn anh luôn bận rộn. Lúc hòa bình
     lập lại, anh Mười càng nặng oằn vai vì những nỗi lo âu: thắng lợi nhanh,
     chúng ta chưa kịp chuẩn bị cho cán bộ nắm chính quyển. Trung ương chi
     viện cán bộ phải bổi dưỡng vể thực tế miến Nam. Lý thuyết với thực tiễn
     phải quyện vào nhau.  Có nơi bản đàn còn lạc điệu. Anh Mười, suốt hai
     cuộc chiến tranh  hoạt động ở Nam bộ tim hòa nhịp đập với nhân  dân
     Nam bộ. Thông hiểu nhân dân, anh rất quan tâm đến những lệch lạc trong
     áp dụng chính sách và quyết tâm sửa chữa những sai sót.
       Những ngày đẩu sau giải phóng, không biết từ đâu mà có ý kiến không
     để chị em nữ tu làm việc ở cơ quan y tế xã hội công cộng. Trao đổi ý kiến
     không xong, đấu tranh không được, tôi hết sức băn khoăn làm sao phải
     đảm bảo thực hiện chính sách 10 điểm của Mặt trận Dân tộc Giải phóng
     miển Nam, tôi xin gặp anh. Tôi trình bày, anh cho rằng tôi đúng và dặn tôi
     trở vê' bảo ngưng ngay việc làm sai trái đó. Tôi xin anh Mười chỉ thị chớ
     tôi nói sợ anh em cho là hữu khuynh. Anh Mười bảo tôi sẽ chỉ thị, và còn
     nhắc tôi thẩy nơi nào còn tiếp tục làm sai thì điện thoại cho anh. Anh hỏi:
     “Người ta tình nguyện phục vụ, sao lại không cho?”.
       Anh Mười rất thẳng thắn khi nói chuyện với cán bộ. Anh không thích
     tô hổng, mà nêu rõ đúng mức những gì làm được cả những khuyết nhược



                                                                     257
   253   254   255   256   257   258   259   260   261   262   263