Page 80 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 80
Ngày thứ hai, từ sáng sóm, lúc con chim chưa
bay lên bầu trời, con thú chưa xuông suối uống
nưóc, người nhà và một đoàn người trong dòng họ
ăn vận sắc phục truyền thống đưa bé ra suốỉ tắm.
Trong đoàn người này nhất thiết phải có thầy
cúng. Đứa bé nếu là con trai thì phải đeo gưom,
tay trái khoác khiên, tay phải khoác nỏ; nếu là bé
gái thì phải đeo cái gùi đan bằng lồ ô. Truyền
thuyết Jrai kể rằng: Ngày xưa có nhà kia làm lễ
pơ-pú khi đứa trẻ còn quá nhỏ phải có người cõng
và một người đi song song với bé mang hộ gươm,
nỏ và khiên, ồng trời biết đã giáng họa xuống cho
gia đình ấy, khiến cho bé chết và gia đình thì lụn
bại, nghèo xác, nghèo xơ. Chính vì thế, về sau lễ
pơ-pú chỉ làm khi đứa bé chân chạm đất, sải
những bước vững vàng, tay cầm chắc cán nỏ, cán
gươm. Ồ suối đứa bé được tắm rửa sạch sẽ như là
gột sạch những gì dơ bẩn, nhận vào mình sức
mạnh của thần Suổì, thần Rừng. Khi đoàn người
quay vê có hai hàng người đứng đón trưốc cửa.
Gần cửa, bé theo thầy cúng bước qua một quả
trứng gà để trước cửa nhà. Việc bước qua quả
trứng gà chính là biểu tượng vượt qua thòi kỳ
trứng nước, ấu thơ. Khi vào trong nhà, bé được
ngồi, mặt quay về phía Tây. Thầy cúng ngồi đối
diện với bé. Khoảng giữa hai người là các lễ vật đặt
gọn trong một cái thúng gồm thủ heo, đùi heo và
các bộ phận nội tạng (trừ lòng và phổi). Thầy cúng
hành lễ và sau đó mọi người vui vẻ liên hoan cho đến
hết ngày thứ ba. Trong lễ này, người Jrai có đánh
loại chiêng mơ-nhum (hay còn gọi là chiêng tơ-ná).
79