Page 72 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 72

cái xấu nhất, là căn nguyên của mọi cái xấu. Đồng
   bào Khmer kể rằng:

       Ngày xưa,  có hai vỢ chồng nhà kia sống với các
   con  trong  một  ngôi  làng  nhỏ.  Ngày  ngày,  người
   chồng đi làm còn người  vỢ thi ờ nhà khâu  vá.  Một
   ngày  kia,  người  chồng  ốm  rồi  lăn  ra  chết.  Vì quá
   thương  vỢ con  cho  nên  hồn  ông ta  biến  thành  một
   con  Hoong  có  bộ  lông  vàng  óng  ánh.  Con  Hoong
   bay về nhà và nói với người VỢ:
       - Bà ơi! Hãy nhổ một chiếc lông của tôi đem ra

   chợ bán  lấy  tiền  đong gạo.  Mỗi  ngày  chỉ  nhổ một
   chiếc lông thôi nhé!
       Từ hôm  đó,  cuộc  sống  trong  nhà  lại  no  đủ  và
   người vỢ không muốn làm gi nữa cả. Rồi một hôm,
   bà  ta ôm lấy con Hoong  và  vặt hết lông trên  minh
   nó.  Con Hoong đau  đớn quá chạy  thẳng vào rừng.

   Lạ  thay,  mớ  lông  Hoong  bỗng  chuyển  sang  màu
   trắng giống hệt mọi chiếc lông chim khác.
                                           (Con Hoong vàng)

       Truyện có mấy chi tiết thần kỳ:  hồn ngưòi hoá
   chim  hoong,  con  Hoong  biết  nói,  lông  Hoong  lại
   bằng  vàng  thật,  lông  vàng  thật  lại  biến  trở  lại
   thành lông chim thường.  Chúng tôi có tìm hiểu con
   Hoong là con vật nào trong đồi  sông nhưng không
   thấy.  Nó  chỉ  là  con  vật  trong  cổ  tích.  Theo  ngưòi

   dân có vẽ lại thì nó mình như con gà mái nhưng có
   môt cái  mào  rất lớn và  có hai con  mắt rất dữ tỢn.


                                                          71
   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77