Page 27 - Mênh Mông Biển Việt Tập 1
P. 27
bao nhiêu ngưòi đã bị chết mất xác vì phải lặn xuống tìm
đồi mồi, ngọc trai, san hô. Họ phải lặn vo, sâu xuống tận
đáy biển (cỡ 10 m) mà không hề có các phưong tiện như
ngày nay, nên vừa khó nhọc, vừa nguy hiểm, nhiều ngưòi
chưa kịp ngoi lên đã chết ngạt. Khắp Giao Chỉ quằn quại
trong cảnh bị đánh đập, hà hiếp, cưóp bóc, hãm hại...
Trong thòi kì đen tối của lịch sử, đôi khi lóe lên
những cuộc khỏi nghĩa, đấu tranh giành độc lập như
khỏi nghĩa Hai Bà Trưng (40-43), Bà Triệu (248), Lí Bí
(544-548), Triệu Quang Phục (549-571), Lí Phật Tử (571-
602), Mai Thúc Loan (722), Phùng Hưng (791-802). Song
vì lực lượng quá chênh lệch, những cuộc khởi nghĩa đều
bị dập tắt dã man.
Tuy rứiiên, bọn thống trị Trung Quốc đều phải thừa
nhận "Người Việt thạo thủy chiến, giỏi đóng thuyền" {Hán
thư). Chiing lọi dụng khả năng này của ngưòi Việt và sự
giao thông thuận lọi trên mặt biển để biến Giao Chỉ thành
noi giao thưong quốc tế và khu vực. Ngay từ đầu Công
nguyên đã có những luồng thưong mại trên biển. Từ hải
cảng Alexandrie (Địa Trung Hải), các thưong rứiân đã biết
con đường biển qua bán đảo Đông Dưong (trong đó có
Giao Chỉ) để sang buôn bán vói Trung Hoa và "các nước
Nam Hải" khác (tức Đông Nam Á).
Từ thế kỉ thứ hai, các lái buôn và sứ thần Trảo Oa (tức
Java, Indonesia), Ân Độ, La Mã, Ả Rập vẫn theo đường
biển giao thiệp buôn bán vói Giao Chỉ hoặc ghé qua để đi
vào Hoa Nam vói các mặt hàng trao đổi là tơ lụa, hưong
liệu, gia vị, vàng ngọc, đồ thủy tinh, đồ gốm sứ...