Page 443 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 443
phóng lên bằng tên lửa Liên Xô từ sân bay vũ trụ của Liên Xô.
Vệ tinh này nặng 360 kg, phần lớn do Ấn Độ tự chế tạo. Sau
này, ngƣời Ấn Độ đã tự sản xuất các vệ tinh cũng nhƣ các tên
lửa tự phóng lên.
Một cuộc chạy đua vào vũ trụ đã diễn ra thật khẩn trƣơng và
nhộn nhịp. Theo tài liệu của Trung Quốc thì trong hơn 30 năm
qua (tính đến 1991), 3824 vệ tinh đã đƣợc phóng lên. Trong đó,
2461 vệ tinh là của Liên Xô (chiếm 65%), Mỹ - 1120 vệ tinh
(29%), các nƣớc và các tổ chức khác - 236 vệ tinh (6%). Vệ tinh
quân sự chiếm tỉ trọng rất lớn - 67%. Tuy nhiên, do tuổi thọ của
chúng có hạn nên thực tế số vệ tinh làm việc trên quỹ đạo không
nhiều nhƣ con số thống kê.
C. Xiôncốpxki, ngƣời đặt nền móng cho ngành khoa học vũ
trụ, đã viết: "Trái Đất là cái nôi nuôi dưỡng con người. Nhưng
cũng như đứa trẻ không thể sống mãi trong nôi, con người sẽ
không mãi mãi dừng lại trên mặt đất mà sẽ từng bước chập
chững đi xa dần Trái Đất, đi lên các hành tinh và xa hơn nữa
vào khoảng không vũ trụ". Ƣớc mơ của "người thầy giáo xứ
Caluga" cách đây hơn nửa thế kỉ ngày nay đang trở thành hiện
thực.
Mặt trăng là thiên thể ở gần trái đất nhất. Vì vậy ƣớc mơ
đầu tiên của con ngƣời là bay lên cung trăng.
Biết bao truyền thuyết và tiểu thuyết ở phƣơng Đông và
phƣơng Tây đều xoay quanh ƣớc mơ ấy nhƣ "Đƣờng Minh
Hoàng du nguyệt điện gặp chị Hằng Nga xinh đẹp, xem điệu
múa Nghê thƣờng", câu chuyện dân gian chú Cuội và chị Hằng
Nga, hoặc cuốn Con người trên Mặt Trăng xuất bản năm 1638 ở
Anh của Frăngxit Gốtuyn, rồi Từ Trái Đất lên Mặt Trăng và
Vòng quanh Mặt Trăng của nhà văn viết truyện viễn tƣởng nổi