Page 335 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 335
Nội dung tác phẩm kể về một giấc mộng trong đó tác giả
được nhà thơ nổi tiếng của La Mã cổ đại là Viếcgiliut dẫn đi
xem địa ngục và tĩnh giới, tiếp đó được Bêatơrít dẫn đi xem
thiên đường. Về hình thức "Thần khúc" giống như một tập
trường ca kiểu cũ, trong đó dùng địa ngục và thiên đường làm
bối cảnh và sử dụng nhiều điển tích thần học nhưng nội dung tư
tưởng thì hoàn toàn mới.
Ngoài Đantê còn có nhà thơ trữ tình Pêtơraca (1304-1374).
Thi phẩm của ông là tập thơ ca ngợi tình yêu tặng nàng Lôra,
ngƣời mà ông yêu suốt đời và trở thành bất tử trong thơ của ông.
Tập thơ này đƣợc coi là mẫu mực của thơ trữ tình Ý.
- Tiểu thuyết:
Về lĩnh vực này trƣớc hết phải kể đến Bôcaxiô (1313-1375),
nhà văn Ý đƣợc đặt ngang hàng với hai nhà thơ Đantê và
Pêtơraca và đƣợc gọi chung là "Ba tác giả lỗi lạc". Tác phẩm nổi
tiếng của ông là tập truyện ngắn Mười ngày (Decameron).
Tác phẩm này gồm 100 câu chuyện dó 3 chàng kị sĩ trẻ và 7
cô gái kể cho nhau nghe để đỡ buồn trong mười ngày về sống tại
một ngôi nhà ở nông thôn để tránh nạn dịch hạch xảy ra ở
Phirenxê năm 1348. Bằng lối văn châm biếm dí dỏm, các câu
chuyện ấy hoặc là kể lại những truyện trong thần thoại và truyền
thuyết, hoặc là những câu chuyện của phương Đông, nhưng
nhiều nhất là những câu chuyện khai thác trong xã hội đương
thời trong đó đề cập đến nhiều đối tượng như lái buôn, tu sĩ,
giáo sĩ, quý tộc... "Mười ngày" của Bôcaxiô là một tác phẩm có
tính chất vạch thời đại trong lịch sử văn học châu Âu.
Sau khi phong trào Văn hóa phục hƣng lan rộng sang các
nƣớc Tây Âu khác, ở Pháp và Tây Ban Nha đã xuất hiện hai nhà
văn nổi tiếng, đó là Rabơle và Xécvăngtét.