Page 278 - Không Phải Huyền Thoại
P. 278

Kéo pháo vào, kéo pháo ra   2 7 7


      Nắm ngải cứu nóng và hương thơm của nó làm đầu anh đỡ đau, dịu
    đi. Một lần nữa, anh lại tự hỏi: Vì sao mọi người đều chỉ nói đến chiến
    thắng? Có thể là nhiều người tin vào sự sung mãn của nliững đoàn quân
    đầy smh lực sau một thòi gian luyện tập, và đặc biệt là tinh thần chiến
    đấu của cán bộ, chiến sĩ sau chỉnh quân chính trị. Anh đã biết sức manh

    tình  thần  có  tính  quyết  định  như  thế  nào  đối  với  trận  đánh.  Nhưng
    không phải chỉ vói sức mạnh tinh thần mà ta lúc nào cũng chiến thắng
    quân địch! Nhiều cán bộ của anh đã qua hàng trăm trận lớn, nhỏ, không
    phải không biết điều này! Anh chợt nhận ra... Đây chính là lòng tin vào
    sự lãnh đạo của Đảng, của Bộ Tổng tư lệrửi, kinh nghiệm của các cố vấn,
    vào chính những người đang chỉ huy họ. Lòng tìn này không phải ngẫu
    nhiên mà có. Nó đã được xây dimg từ những ngày Bác về hang rừng Pác
    Bó  dimg  cờ khỏi  nghĩa,  cuộc  kháng  chiến 3.000  ngày  cực  kỳ  gian khổ,
    những chiến thắng nối tiếp chiến thắng, qua từng chiến dịch bao người
    ngã xuống, nhimg cứ mỗi mùa khô lên đường đều  tin rằng chiến công
    lần này còn lớn hơn lần trước. Cũng chính niềm tin này đã mang lại cho
    họ khi nhận nhiệm vụ ý nghĩ là mình có thể hy sinh, đơn vị mình có thể
    bị  tổn  thất nặng nề,  đó  là  cái  giá  phải  trả, nhưng trận đánh nhất đinh
    sẽ thành công. Không ai muốn bị mang tiếng là thiếu tin tưởng, là dao
    động  trước một trận đánh lịch sử.  Điều  này đã  buộc mọi người  không
    thể lên tiếng nói về khó khăn của đcnr vị mìnlì. Sự im lặng sai lầm và vô

    cùng nguy hiểm hiện nay chúửi là toàn thể cán bộ, chiến sĩ đều đặt lòng
    tín tuyệt đối vào sự sáng suốt, chủ ữương của trên!
      Gánh nặng như đang dồn ữên vai anh, người  được  Đảng trao trách
    nhiệm chính đối vói trận đánh.
      Anh  hình  dung  những  con  mưa  đại  bác  điên  cuồng,  máy bay  địch

    chiếc  dội  bom,  chiếc  lao  xuống  bắn  phá,  những  cán  bộ,  chiến  sĩ  ngã
    trước hàng rào dây thép gai, những đơn vị bộ binh nằm trong đồn địch
    giữa  ban ngày,  những  thương  binh không  được  cứu chữa...  Nhiều  con
    người cụ thể hiện lên trước mắt anh, họ là những đồng chí, đồng đội đã
    chiến đấu với anh từ ngày thành lập  giải phóng quân, ngày Toàn quốc
    kháng chiến, những người  mối  ra  đi  từ ruộng đồng,  từ mái  trường,  từ
    vùng tạm chiếm... mà anh mới gặp trên đường hành quân.
       Giờ này pháo binh đã vào vị trí, các đại đoàn đều có mặt ở tuyến xuất
   273   274   275   276   277   278   279   280   281   282   283