Page 182 - Không Phải Huyền Thoại
P. 182
Báo tiệp 1 8 1
Bác thong thả nhả khói thuốc.
Bác đột ngột nói:
- Có thể tìm cách kết thúc vói Pháp để chặn Mỹ nhảy vào Đông
Dưong không...?
Lần đầu tiên, anh nghe Bác đề cập tới việc kết thúc chiến tranh vóã
Pháp. Từ sau ngày Bác gặp đại diện của Bolaert ở Thái Nguyên, trong
sứứi hoạt của Trung ưoirg ta chưa một lần nào vấn đề điều đùrh vói Pháp
được nhắc tói.
Là người được Đảng phân công phụ trách về mặt quân sự, lại có kinh
nghiệm trong đàm phán với Pháp, Võ Nguyên Giáp ít nghĩ đến việc điều
đình với kẻ địch. Nghe Bác nói, anh biết đây là một suy nghĩ mói của Bác
trước nguy cơ Mỹ sẽ trực tiếp can thiệp vào chiến tranli Đông Diĩơng.
Anh hiểu rõ những khó khăn trong chiến tranh của ta trên chặng đường
sắp tód. Trong cuộc chạy đua xây dựng lực lượng vói kẻ địch, cứ mỗi lần
ta tiến thêm một bước thì địch lại tiến hai bước. Chiến tranh càng kéo
dài thì lực lượng của địch càng vượt xa ta. Tổng quân số địch lúc này đã
gần gấp đôi quân ta. Và với sự tiếp sirc của Mỹ, chúng còn có khả năng
phát triển nhiều. Thời gian qua, với sự giúp đỡ của Trung Quốc, ữang
bị của ta đã được cải tiến, nhưng lực lượng vũ trang ta vẫn là bộ binh
đơn thuần, di chuyển bằng đôi chân. Trong khi đó, địch là một đội quân
hiện đại bmh chủng hiệp thành, với sự viện trợ của Mỹ chúng ngày càng
hiện đại. Để tăng số quân, ta không thiếu người. Nhrmg ngoài con người,
còn cần tới vũ khí, trang bị và lương thực. Nen kinh tế tự túc của ta trong
chiến tranh cộng với sự chi viện của bạn, sự phát triển của lực lượng vũ
trang ta đã tới giới hạn. Anh thấy chưa tới lúc thuận lợi cho một cuộc
điều đình.
Anh nói:
- Thưa Bác, hiện nay muốn kết thúc với Pháp không dễ dàng.