Page 180 - Không Phải Huyền Thoại
P. 180

Báo tiệp   1 7 9


        Anh thường là ngưòi "báo tiệp". Lần này, anh còn có cả một món quà
      nhỏ. Sau ngày giải phóng sầm Nưa, một đồng chí cán bộ Lào đưa tặng

      anh bao thuốc lá. Đáng lẽ nói là mình không hút thuốc, nhưng nhìn hình
      con lạc đà và màu sắc lạ mắt của bao thuốc, chợt nhớ tói Bác, anh nhận
      và cảm rm.  Bác thường nói vui:  "Mình có hai khuyết điểm là klìông lấy
      vợ và hút thuốc lá". Khuyết điểm thứ hai của  Bác cũng dễ hiểu. Bác đã
      có nhiều đêm dài băng tuyết sống xa quê hưong,
        Bác mỉm cười khi thấy anh bước lên nhà sàn, rũ chiếc áo mưa treo ở
      đầu hồi.

        Sau bữa com xôi do nlià chủ mời, anh ngồi vói Bác bên bếp lửa hồng.
         Bác  và  Trung  ưong  đã  biết  tin  thắng  lợi  qua  điện  báo  cáo.  Anh  kể
      chuyện bộ đội đã đuổi địch trên những đồi núi nối tiếp dài 200 kilômét
      từ Sầm Nưa về tới Xiêng Khoảng. Anh em không biết đường, chỉ lần theo
      dấu giày đinh của địch. Thấy bộ đội ta xuất hiện, quân địch hoảng hốt
      lao vào  hai  bên bìa  rừng.  Những chiến sĩ đi  đầu  cứ thẳng đường  chạy

      lên phía trước, vượt qua cả đoàn quân địch, làm một cái nút chặn lại, bấy
      giờ những đon vị đi sau mói tỏa ra truy lùng quân địch. Trên đườiìg truy
      kích, ngoài bộ đội còn có dân công. Dân công nấu com dọc đường, gánh
      đuổi theo bộ đội. Lưong thực của bộ đội trong trận  truy kích trên miền
      đất lạ phần lớn do nhân  dân  Lào cung cấp.
        Anh kể về cuộc liên hoan giữa bộ đội ta, bộ đội Pathét Lào cùng vód
      nhân dân Lào mừng  giải  phóng  sầm  Nưa.  Các  cô  gái  Lào  buộc chỉ  cổ
      tay chúc phúc  khách và múa  Lăm vông.  Hoàng  thân Xuphanuvông và
      đồng  chí  Cayxỏn múa  rất  giỏi.  Chiến  dịch này  giành  thắng  lọi  to,  giải
      phóng toàii bộ tỉnh sầm Nưa, bộ đội ta và bộ đội bạn tránh được một trận
      công kiên mà vẫn tiêu diệt được hầu hết quân địch, chúng hoặc tan rã hoặc
      bị bắt, bộ đội thương vong rất ít. Bác nglie chuyện luôn luôn mửn cười.

        Những củ sắn lủi đã vàng hên bếp.  Giống như mọi lần,  chủ nhà lại
      mang ra một bát mật mía để Bác tiếp khách.

        Lần "báo tiệp" này của anh là một tín vui không ữọn vẹn. Anh nói tiếp:
        -  Có điều ngoài dự kiến là do cuộc hành quân không giữ được hoàn
      toàn bí mật, trước khi quân ta tói nơi, địch đã bỏ sầm Nưa rút chạy...

        Bác không nhận xét gì về chuyện này. Hồi lâu, Bác nói;
   175   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185