Page 166 - Không Phải Huyền Thoại
P. 166
Chuyển hướnịì 1 6 5
Triều, Chí Linh (Hải Dương) sau chuyển sang Kinh Môn, Thanh Miện.
Địch cho đội quân thứ hành chính hni động (GAMO) đi theo làm công
tác chiêu hồi và bìnlì địnli. Địch thực hiện chíiìli sách rất tàn ác và dã man:
giết sạch, đốt sạch, phá sạch, dồn dân về sống ở những vùng tập trung.
Nlìữiìg cuộc càn quét tốn kém này không phải thường đạt kết quả tốt.
Như lời viên tướng De Berchoux, clủ huy các cuộc càn quét lớn ở Bắc Bộ
đã thú lứrận; "Quả thật là một hiện tượng kỳ lạ, cứ diễn đi diễn lại nhiều
lần. Khi hai cánh quân của ta khép chặt vòng vây lại chỉ còn vồ được
cái bóng. Biết bao cuộc hành quân ở đồng bằng đã diễn ra như vậy"f^’.
Tây Bắc là chiến trưcVng rừiìg núi duy nhất còn lại ở Bắc Bộ, có nhiều
dãy núi cao trên 1.000 mét. Dãy núi cao nhất là Hoàng Liên Sơn có mỏm
Phan Xi Păng cao 3.143 mét. Có hai con đườiìg clìứih đi vào Tây Bắc là
đường 13 từ Yên Bái vào Ba Klie, qua Phù Yên, Tạ Khoa, Cò Nòi gặp
đường 41 và đường số 6 từ Hòa Bình lên Mộc Châu nối liền với đường
41 lên Sơn La, Lai Châu. Đặc biệt những quãng đường tiếp xúc với vùng
tự do của ta bị phá hoại lâu ngày biến thànli rừng, không còn dấu vết.
Tiến vào Tây Bắc phải qua hai con sông lớn: sông Hồng và sông Đà. Sông
Hồng là ranh giói giữa ta và quân Pháp thời đó.
Đầu tháng 4 năm 1952, Bộ Tổng tham mưu sơ bộ dự thảo xong kế
hoạch chiến dịch báo cáo lên Tổng quân ủy.
Tây Bắc là chiến trưòiìg rừng núi rộng lớn, xa các căn cứ lớn của địch,
binh khí kỹ thuật của địch phát huy hạn chế. Lực lượng địch ở Tây Bắc,
chủ yếu là ngụy binh Thái, tinh thần kém, chưa quen chiến trận. Công
sự yếu so với các chiến trường khác ở Bắc Bộ, địch lại ít đề phòng, chủ
quan vì đã từ lâu nơi đây được coi là hậu phương an toàn của chúng.
Địch tổ chức Tây Bắc thành một liên klui độc lập, gồm bốn phân khu:
Nghĩa Lộ, Sơn La, Lai Châu, sông Đà và một tiểu khu độc lập là Tuần
1. Berchoux.