Page 233 - Huế Trong Tôi
P. 233

Roi thưa nhặt, chư...ửi xa gần,
                     Bước tỉm xa động e gần cuồng phong".
                                                      (Khiêng đất, 1943)
                Thế nhưng điều kỳ lạ là bâ't châ'p tâ't cả, vượt trên mọi
            tai  ương  thảm  khốc,  người  tù  vói  lập  trường  kiên  định,
            với lý tưởng vững vàng,  vẫn "hy vọng" vào thắng lợi của
            nay mai:
                     "Nhìn quá khứ như đêm u ám,
                     Quãng đời tù như đẫm màu tang
                     Ngày quê rụng mây lá vàng,
                     Hôm nay xuân dậy timg hừng lòng tôi
                     Ngày qua gió lạnh thở dài,
                     Hôm nay gió múa quyện lời nhạc xuân
                                               (Hy vọng, tháng 12-1941)

                Người chiến sĩ ngồi trong tù vẫn lãng mạn cách mạng
            và đầy tìn tưởng:
                     "Ôi đã ba trăng thầm nuôi hận,
                     Âm thầm nằm lắng bước thời gian.
                     Mơ rừng hàn mặc bao nhiêu bận
                     Luống mộng tơ trăng níu nhịp đàn
                     Đêm hôm nay mơ thây hân trăng
                     Chẳng được trên vàng say đặt bước
                     Hổn mở chân tưởng vấp bâng khuâng".
                                             (Thèm trăng, tháng 1-1942)
                Họ vẫn tranh thủ mọi điều kiện, cơ hội để học tập tiến
            bộ, biến nhà tù thành trường học;
                     "Hãy nhìn xem tuôì trẻ đương bay,
                     Ta lại nằm trong cảnh ngục này.
                     Thời khắc lạnh lùng trôi chẳng đợi,


            232
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238