Page 50 - Đinh Tiên Hoàng
P. 50
Nghe tin quân của Vạn Thắng Vương thế như chẻ tre,
đã khuất phục một cách nhanh chóng hai sứ quân Ngô
Nhật Khánh và Ngô Xương Xí, Ngô Nhật Khánh thậm chí
còn trở thành con rể của Vạn Thắng Vương, Phạm Phòng
Át tự nhủ: "Quả thật, lập hòa ước với Vạn Thắng Vương là
một quyết định sáng suốt. Quân đội của ta dù có hùng
mạnh đến đâu, địa thế lợi hại thế nào nhưng cái thế như
nước vỡ bờ của Vạn Thắng Vương, dễ gì đương đầu nổi.
Vốn ta là tướng của Ngô Vương. Khi Ngô Vương tin
Dương Tam Kha, ta phải về trấn vùng đất xa kinh thành, ta
đã thề không màng đến chính sự, vậy thì lúc này càng phải
làm cách nào đó để tránh loạn lạc trên vùng đất thanh bình
của ta. Thế và lực của ta không còn cân bằng với Vạn
Thắng Vương nữa nên tốt nhất là chủ động đến gặp Vạn
Thắng Vương, đem quân đội về dưới trướng của ông ta,
đấy mới là cách làm khôn ngoan nhất".
Nghĩ như vậy nên khi nghe tin Vạn Thắng Vương kéo
quân về Hoa Lư, Phạm Phòng Át quyết định đến ra mắt.
Phạm Phòng Át cùng các thuộc hạ đem nhiều lễ vật từ
Đằng Châu đến, trong đó có ngọc trai, đồi mồi, gạo nếp và
trâu bò để khao quân. Vừa giáp mặt Vạn Thắng Vương,
Phạm Phòng Át đã cúi đầu thi lễ, nói:
- Vạn Thắng Vương quả là có tài xoay tròi chuyển đất.
Phạm Phòng Át này xưng sứ quần một phương chỉ là do
tình thế bắt buộc chứ trước sau vẫn muốn giang sơn muôn
dặm thu về một mối. Vì thế, khi công tử Đinh Liễn theo sự
ủy nhiệm của đại vương đến, Át tôi đã chấp nhận lập hòa
ước. Giờ đã thấy được minh chủ để thờ, nay, thân sang
mừng chiến thắng của đại vương và xin đem Đằng Châu
về dưới trướng của ngài.
51