Page 48 - Đinh Tiên Hoàng
P. 48
vương một thời gian dài. Hơn thế, đằng sau Vạn Thắng
Vương là sứ quân Phạm Phòng Át, một liên minh như thế
hỏi có gì hơn. Phạm Phòng Át trước là tướng của Ngô
Vương mà còn theo Vạn Thắng Vương. Vậy có lý gì Ngô
Nhật Khánh, dòng dõi Ngô Vương lại không hiểu ra điều
này. Thôi, đó cũng là ý trời. Hơn thế, quân của Vạn Thắng
Vương đang bao vây quanh vùng đất này, quả thực, mượn
tiếng là viếng thăm, không có ý định giao chiến nhưng nếu
trái ý Vạn Thắng Vương, liệu có thể tồn tại được không?
Thấy Ngô Nhật Khánh có ý phân vân, Vạn Thắng
Vương lên tiếng:
- Ta biết tướng quân dòng dõi Ngô Vương, vì thòd cuộc
mà phải đem quân hùng cứ một phương. Ngô Vương
trước đây uy danh lừng lẫy, đánh đuổi Hoằng Thao, dựng
nền tự chủ, đem lại thái bình cho dân chúng. Từ khi Ngô
Vương qua đời, hậu Ngô Vương không thể duy trì kỷ
cương phép nước dẫn đến loạn lạc, cát cứ, dân chúng điêu
linh. Cha ta đã từng phò Ngô Vương dựng nền tự chủ.
Nay ta nối nghiệp cha, rất mong cùng Ngô tướng quân
đồng lòng vì sự nghiệp của Ngô Vương, đem lại thống
nhất cho đất nước. Ý tướng quân thế nào?
Không còn cách nào khác, Ngô Nhật Khánh đành phải
đầu hàng. Ngay lập tức Vạn Thắng Vương hội quân ở
Đường Lâm, ban lệnh, quân sĩ không được xâm phạm đến
tài sản của dân chúng. Tất cả quân trang, vũ khí, lương
thực đều phải kê khai đầy đủ. Sau đó Vạn Thắng Vương
kiểm điểm lại quân của Ngô Nhật Khánh, sung vào các đội
thủy, bộ, kỵ binh và hạ lệnh cho Nguyễn Bặc ở lại trấn giữ
Đường Lâm còn ông đưa quân về Hoa Lư.
Trong lần tới vùng đất Đường Lâm này, Vạn Thắng
49