Page 25 - Dị Ứng Trong Tai Mũi Họng
P. 25

với các trường hợp thử inviro dị nguyên. Trái ngược với
  các  kháng  thể  IgA  được  sản  sinh  ở  gần  đó  các  kháng
  thể IgE không có khả  nâng  liên  kết  với các  bổ  thể  tiết,
  vì vậy chúng  không  hoạt tính khi được vận chuyển qua
  lớp  biểu  mô  của  đường  hô  hấp.  Trong  máu  ngoại  vi,
  IgE tập trung ở nồng độ tháp, vì  vậy mãi đến năm  1967
  mới được phát hiện.  Việc phát hiện này chứng minh  rằng
  dị  ứng  là  một  bệnh  miễn  dịch.  IgE  là  một  globumin
  miễn  dịch  và  giống  như các  globulin  miễn  dịch  khác,
  nó  có  hai  mặt  liên  kết  vái  các  kháng  nguyên  mang
  thông tin.


     LIÊN KẾT THỨ YẾU VỚI TẾ BÀO MASTOCYTE

     IgE còn có một đặc tính nổi  bật  là với sự hỗ trợ của
  mành  Fc,  nó  cé  thể  dính  kết  vào các  tế bào  Mastocyte
  và  các  bạch  cầu  ái  kiềm.  Như  vậy  ta  có  thể  tìm  thấy
  chúng ở các tế bào này. Vì tế bào Mastocyte tổn  tại  với
  số lượng lón trong niêm mạc mũi nên có thể hiểu  được.
  Cơ  chế tương  tự  cũng  tìm  thấy  đối  với  đường  hô  hấp
  dưới,  màng  rúột  và  da.  Sự dính  kết  của các  kháng  thể
  IgE và bạch cầu  ái  kiềm chắc' tới  mức chỉ cần  một  mật
  độ  tập  trung  kháng  thể  IgE  thấp  cũng  đủ  gây  ra  mẫn
  cảm  với các tế bào  Mastocyte và các  bạch cầu  ái  kiềm
  trong  một  thời  gian  dài.  Ngược  lại,  do  áp  lực  thấp  nên
  kháng  thể  IgE4 chỉ  dính  kết  vào  các  tế bào  Mastocyte
  trong một thời kỳ ngắn.
      Một  tế bào  mục  tiêu  có  50.000  -  100.000  vị  trí liên
  kết  cho  các  phân  tử  IgE,  nhưng  thông  thường  không

                                                          25
   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30